Bệnh viện gửi thông báo khẩn, Trần Ca vội vàng chạy về nhà thu dọn quần áo rồi quay lại bệnh viện, trước khi đi anh ấy còn dặn dò tôi, bảo tôi phải tự biết chăm sóc bản thân, nếu như phát hiện tôi ở nhà làm xằng làm bậy, sẽ nghiêm khắc trừng phạt tôi. Mấy chữ nghiêm khắc trừng phạt này dọa tôi giật nảy mình, vội vàng đứng thẳng người, cho Trần Ca một cái chào theo kiểu quân đội: “Lãnh đạo, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.”
Nói ra có chút xấu hổ, một đại cô nương 26 tuổi như tôi, hơi một tí còn bị tét đít, tôi thật không còn mặt mũi nào mà nhìn Giang Đông phụ lão nữa…
Thực ra tôi có lén lút gọi điện cho mẹ tôi tố cáo hành vi “bạo lực gia đình” của Trần Ca, cứ nói con rể sợ mẹ vợ, nhà chúng tôi ngược lại tốt rồi, kiếm được một tên đến chỉnh tôi.
Chân trước tôi mới gọi điện thoại xong, chân sau mẹ tôi đã báo cho Trần Ca, còn muốn Trần Ca trừng trị tôi, nói con nhóc chết tiệt là tôi đây bây giờ cũng học được cách mật báo đổi trắng thay đen rồi, kiên quyết muốn ngăn chặn loại tác phong không đứng đắn này. Con coi mẹ là mẹ ruột, mẹ lại coi con là con nuôi.
Bình luận truyện