Thông tin truyện

Hoàng Nhan Đoạt Phách

Hoàng Nhan Đoạt Phách

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt
Truyện Hoàng Nhan Đoạt Phách thuộc thể loại truyện kiếm hiệp . Dưới ánh trăng tỏ, ai cũng nhìn rõ mặt thiếu niên phong tư anh tuấn, nhưng nước da xanh lợt coi mà phát khiếp. Bên cạnh thiếu niên ngoài vũng uế vật và rượu vừa nôn ra còn có ba thứ: một cái hộp sơn đen, một chiếc khăn mùi xoa hoa hồng và một cây trường kiếm cổ kính hình thù kỳ dị.Cái hộp gỗ đen dài chừng bẩy tấc, rộng năm tấc coi rất xinh xắn.Cạnh hộp gỗ là thanh trường kiếm cắm ngược xuống đất. Thân màu lam thẫm, ánh trăng chiếu vào ẩn hiện màu rực rỡ. Hẳn nhiên là một thanh kiếm chặt vào vật rắn đến đâu cũng phải tan vỡ.
Còn tấm khăn mùi xoa ai trông thấy cũng nhận ra ngay là vật chuyên dùng của phụ nữ.Chàng thiếu niên ngủ say chưa bao lâu thì đột nhiên từ trên sườn núi trước mặt ở phía xa xa vọng lại điệu hát chẳng thành âm luật nào:Tiếng ca trước xa sau gần rồi bóng người xuất hiện.


Người này là một lão cái mặc áo cũn cỡn, đầu búi tóc rối, mặt mũi lem luốc, đeo manh chiếu rách, tay cầm cây gậy trúc chệnh choạng cất bước, chân nam đá chân xiêu tựa như người say rượu.
Lão cái đến trước khu thảo bình còn cách tử y thiếu niên chừng hơn mười bước, hắt hơi một cái rồi dừng lại. Lão ngoảnh mặt ngó thiếu niên đang nằm ngủ say bằng cặp mắt lạnh lùng. Sau lão khẽ khịt mũi một tiếng, đặt ngang cây gậy, ngồi xếp bằng xuống đất.
Thuần y lão cái vừa ngồi yên, trên con đường phía sau lại có hai bóng người một trước một sau tiếp tục đi tới.Hai người mới đến là một đại hán mặt đen, thân thể cao lớn và một văn sĩ trung niên ăn mặc chỉnh tề.Thuần y lão cái từ từ quay lại đảo mắt nhìn hai người một cái rồi vẫn giữ tư thế ngồi như lúc trước.


Đại hán mặt đen và văn sĩ đứng tuổi thấy lão lạnh lùng cũng không để ý. Họ đưa mắt cho nhau rồi tản ra hai bên ngồi xuống đất cách Tử y thiếu niên chừng hơn trượng. Cả hai mặt đều lạnh lùng như tiền.Hai người ngồi xuống rồi chăm chú nhìn ba món đồ vật bên mình thiếu niên.Đại hán mặt đen ngó cái hộp gỗ sơn đen xinh đẹp bằng cặp mắt xoi mói.Thị tuyến của văn sĩ trung niên lại để vào tấm khăn mùi xoa bằng lụa hồng.Lúc này trong khóe mắt đại hán mặt đen lộ vẻ tức giận cơ hồ tóe lửa.Tử y thiếu niên vẫn tiếp tục ngủ say.Ba người khách mới đến gần thiếu niên nếu để tầm cừu hay lấy bảo vật mà chàng lơ là như vậy thì thật là sơ suất.


Ngày trước lão bảo chúa dựng ra toà Kỳ Sĩ bảo này vì mục đích tập trung cao nhân dị sĩ trong thiên hạ, cùng nhau nỗ lực gây hạnh phúc cho võ lâm. Đến nay đã bốn năm mà chưa cử hành đại hội tuyển lựa kỳ sĩ, sao chúng ta không nhân cơ hội này đề nghị cùng lão bảo chúa, năm nay cử hành hội nghị lựa lấy một vị Tân Mùi kỳ sĩ. Mọi người trong đầu óc đột nhiên lóe lên một tia sáng, rồi chẳng ai bảo ai, đều quay lại nhìn Lệnh Hồ Bình.Hãy cùng đọc truyện để biết được cái kết đầy hấp dẫn nhé.

Danh sách chương

Bình luận truyện