Hậu cung ba ngàn giai nhân, trước giờ luôn là hậu cung của hoàng đế. Phi tần, cung nữ, mỗi năm đều có thêm hàng vạn, chẳng qua cũng chỉ đổi lấy được một cái liếc nhìn. Có những người, cả đời sống trong cung, cả đời làm nữ nhân của hoàng đế, nhưng lại chẳng một lần được sủng hạnh, thậm chí ngay cả dung mạo của hoàng đế ra sao cũng chưa từng được nhìn qua. Trái tim của hoàng đế chính là lãnh khốc như thế, vô tình như thế. Cho nên, khi trở thành nữ tử của hoàng đế, nàng không cầu được sủng hạnh, chỉ cầu có những tháng ngày bình yên.
Ai bước vào chốn hậu cung mà không ngừng đấu đá nhau để tranh sủng? Duy nhất chỉ có một mình nàng ngoại lệ mà thôi. Và điều ngoại lệ đó của nàng càng khiến cho hoàng đế cưng chiều, hết mực sủng hạnh nàng. Trái tim của hoàng đế thâm sâu sao? Nhưng trái tim của hắn đều đã trao trọn vẹn cho nàng! Tất cả chỉ tựa một giấc mộng sao? Nhưng hắn cả đời chỉ muốn sủng hạnh một mình nàng! Là mộng cũng được, là sự thật cũng được, tâm ý của hắn cũng chưa từng thay đổi. Họa chăng, sự thay đổi duy nhất chính là, hắn càng ngày càng yêu nàng, càng ngày càng cảm thấy không thể nào sống thiếu nàng.
Bình luận truyện