Cáo tinh bản thể có bộ lông màu đỏ thiệt đẹp, ấm ấm mềm mềm chuyên được con người sử dụng làm áo khoác hoặc khăn quàng cổ. Để tránh trường hợp rơi vào hoàn cảnh như đồng bạn, cáo nhà ta đành phải rất nghiêm túc mà tu luyện cuối cùng cũng có thể ngao du đi lại trên phố giống như con người. Bỏ ra bao nhiêu công sức, từ cáo một đuôi bình thường nó đã có thể thành tam vĩ hồ phép thuật tinh thông, đúng là rất mệt mỏi.
Tự biết rằng khả năng của mình rất tầm thường vậy nên Tiểu Hồng cũng không dám lộn xộn gì, thành thành thực thực vui vẻ sống qua ngày, không làm hại ai cũng chẳng ai nhìn ra thân phận của nó mà tìm đến gây rắc rối. Nhưng rất tiếc, quãng thời gian vui vẻ của nó đã chấm hết rồi. Chẳng biết từ đâu lại mọc ra một cái tên hòa thượng rất lưu manh, hắn lại có thể đem nó trở thành giống như những con chó bình thường mà dắt đi dạo trên phố, đã thế biết rõ nó là yêu hồ, còn đi ép nó phải tự mình làm hại đồng loại, đúng là không còn lời nào để nói.
Cũng may, ở bên cạnh hắn cũng được tính là tiêu dao, hằng ngày gặp thêm người này người nọ, trải qua vô số sự tình, nó đứng là dần trưởng thành lên không ít.
Bình luận truyện