《Chương 320》
TÌNH THÙ LẠC LỐI: CÔNG LƯỢC TỔNG TÀI TỐI TĂM (37) [Hoàn]
Editor: Dương Gia Uy Vũ
?????????????
Trên thực tế, trong một năm này --
Chuyến lưu diễn của Vân Khuynh đi qua vô số trạm, lần lượt thu hoạch đại thành công; Chu Thiệu Kiêu quản lý Lục thị và "Hoàn Vũ", nhiều lần tạo nên thành tích trong giới kinh doanh; tập đoàn "Tân sinh" do cả hai thành lập cũng sáng tạo ra vô số kỳ tích...
Nhưng quan trọng nhất chính là: dù cho hai bên đều có sự nghiệp riêng, thường chia xa, nhưng hai người vẫn sóng vai chung bước.
Bất luận có bận rộn cỡ nào: Mỗi một lần nàng chính thức biểu diễn, hắn đều sẽ xuất hiện trên hàng ghế đầu, bên nhau không rời; mỗi một lần hắn có xã giao quan trọng, nàng đều sẽ trang điểm khéo léo tham dự, cùng chinh chiến...
Ngay cả khi bất đắc dĩ phải tạm biệt, hai người khi ở một mình cũng thường xuyên gọi video, nhìn thấy đối phương, liền có thể yên lặng sung sướng hoàn thành nhiệm vụ, rồi sau đó nhìn nhau cười.
Vì thế, những điệu múa của nàng tràn ngập linh cảm hắn mang đến; bản đồ thương nghiệp của hắn cũng tràn đầy cống hiến của nàng...
Trên sinh hoạt, mỗi ngày, bắt đầu từ chào buổi sáng, đến khi chúc ngủ ngon, tế thủy trường lưu.
...Vẫn nắm tay nhau như thế.
Thời gian một năm cũng nhanh chóng trôi qua.
Rốt cuộc --
Tại buổi lưu diễn cuối cùng, điệu waltz lại lần nữa vang lên ở trung tâm Lincoln, Chu Thiệu Kiêu dắt tay Vân Khuynh, định ra ngày kết hôn.
Lúc ấy, hắn nhẹ giọng thì thầm bên tai nàng: "Hình như anh... Nhớ đến kiếp trước?"
......
Hôn lễ kiếp này của hai người, đêm tân hôn ái muội, Vân Khuynh chủ động trêu chọc, vì Chu Thiệu Kiêu múa một điệu câu hồn nhiếp phách độc nhất.
Sau khi thưởng thức xong, hắn cười nhẹ, mạnh mẽ ôm nàng vào trong ngực: "Đời trước hình như cũng có chiêu này?"
......
Những ngày sau đó ở thế giới này, hằng ngày hai người tiếp tục ngọt ngào, ở bên nhau càng lâu, dưới sự dẫn dắt của Vân Khuynh, Chu Thiệu Kiêu nhớ lại càng ngày càng nhiều.
Rất nhiều lúc lơ đãng, hắn sẽ kể cho nàng nghe những hồi ức hiện lên trong đầu, hiếm khi cảm thán: "May mắn làm sao, kiếp này vẫn như trước."
......
Cứ như thế, năm tháng như mật ngọt, chỉ như giây lát, mấy chục năm trôi qua.
Thẳng đến khoảng thời gian viên mãn cuối cùng ở vị diện này --
Công nguyên năm 2090, "Nữ vương ballet" chúa tể một thời Phương Vân Khuynh, lúc đang giám sát vũ đoàn công diễn thì đột nhiên ngã xuống.
Sau khi đưa vào bệnh viện, các chỉ số của thân thể này bỗng nhiên suy kiệt, vẫn luôn ngủ say không tỉnh.
Cùng ngày, bạn lữ, tức đế vương thương nghiệp truyền kỳ Chu Thiệu Kiêu đến bệnh viện, có lẽ do lo lắng vội vàng, thế nhưng cũng lâm vào hôn mê.
Y tá đưa giường bệnh của hai vị lão nhân ở gần nhau, tỉ mỉ canh chừng, phái chuyên gia quan sát toàn bộ quá trình.
Tình trạng của hai người, toàn cầu chú ý, tác động đến rất nhiều trái tim.
Có điều, dù thiếu ai, thế giới cũng vẫn sẽ chuyển động.
Lục thị, Hoàn Vũ, Tân Sinh ba tập đoàn lớn trên thế giới, vẫn theo chế độ mà vận hành tốt đẹp.
Buổi công diễn của vũ đoàn có ảnh hưởng sâu sắc trong giới nghệ thuật, cũng thuận lợi bắt đầu trình diễn.
Một trạm, lại một trạm...
Người xem vẫn thưởng thức rất nhiều, rồi lại vô cùng tiếc nuối: Sau khi có tuổi, Vân Khuynh đã sớm rời sân khấu; nhưng điệu waltz của nàng và Chu Thiệu Kiêu, lại thành "tiết mục" kết thúc tiêu chuẩn của vũ đoàn.
Mỗi năm tháng lãng mạn, cũng trở thành sự chờ mong vĩnh viễn tốt đẹp của rất nhiều người.
Nhưng giờ đây...
Không ít người xem cầu nguyện, chỉ hy vọng đôi bạn lữ từng làm cảm động vô số người này có thể tỉnh lại.
Thần kỳ nhất chính là --
Tiết mục cuối cùng của buổi công diễn, lúc sân khấu hạ màn, Vân Khuynh và Chu Thiệu Kiêu thật sự giống như đã được triệu hồi, đồng thời tỉnh lại.
Đáng tiếc, trải qua sự chẩn bệnh của bác sĩ... Đây càng giống như hồi quang phản chiếu ngắn ngủi.
Cho dù như thế, hai người vẫn rất bình tĩnh.
Vì thế, một đêm này --
Đơn giản sắp xếp chuyện hậu sự, Vân Khuynh và Chu Thiệu Kiêu đều cho lui những người còn lại.
Đương nhiên, trong phòng bệnh còn có camera... Nhưng hai người cũng không để ý.
Đến lúc này, trong mắt chỉ có nhau, sao còn có thể chú ý đến người khác?
Yên tĩnh trong nháy mắt.
Chu Thiệu Kiêu vươn tay, giống như lần đầu tiên của nhiều năm trước, bày ra tư thế mời nhảy.
Nhưng rốt cuộc vẫn mang chút run rẩy.
Vân Khuynh lại không có nửa phần chần chờ, chậm rãi đặt tay lên vai hắn.
Sau đó, hai người nhìn nhau cười, như mỗi một lần cùng múa trong quá khứ, chậm rãi di chuyển.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Không hoàn thành được những động tác yêu cầu cao độ nữa, nhưng dịu dàng trong đó lại không phai đi nửa phần.
... Bốn mắt nhìn nhau.
Hai bên đều đã biến thành dáng vẻ già nua, nhưng trong thế giới của nhau vẫn hệt như lúc ban đầu.
Cứ múa như vậy, mãi cho đến đoạn cuối.
Khoảnh khắc cuối cùng ôm lấy nhau kia.
Hắn trịnh trọng nói: "Khuynh Khuynh, kiếp sau, chờ anh." Nàng cười đồng ý: "Được."
Vẫn như trước đây.
Trước khi rơi vào bóng tối, tựa vào đối phương, đáp ứng lời hứa hẹn --
Lần lượt, mang tồn tại của nhau khắc sâu vào linh hồn.
Sau đó, đời đời kiếp kiếp, luân hồi đảo ngược, bất luận trải qua bao nhiêu cực khổ, đều sẽ nỗ lực gặp lại...
Đêm.
Càng thêm sâu thẳm.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi ánh nắng đầu tiên rơi xuống phòng bệnh, nhân viên y tế đẩy cửa bước vào.
Chỉ thấy hai người đang yên bình ôm nhau trên giường, đúng là đã đột ngột qua đời.
... Bên trong camera giám sát ghi lại một điệu waltz cuối cùng, vì câu chuyện lãng mạn của đôi bạn lữ truyền kỳ này mà viết nên một kết thúc rực rỡ vô cùng.
*
Thế giới luân hồi.
Vân Khuynh nâng mắt lên, lại thấy giao diện thuộc tính đã mở ra --
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 75 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 25 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương 》(cần học tập)
Đạo cụ: Không
Giá trị khí vận: -97300
Tích phân dự trữ: Không
"Nhiệm vụ nguyên phối báo thù, thế giới cấp E " Tình Thù Lạc Lối " đã xong. Đánh giá: Thông qua. Tặng 2 điểm khen thưởng tương ứng, ký chủ có thể phân phối vào các thuộc tính. Tỉ lệ hoàn thành: 88 %, khen thưởng 800 điểm tích phân."
"Nhiệm vụ thu thập khí vận, đánh giá công lược có hiệu quả. Mục tiêu là nhân vật của thế giới cấp E, tặng 200 điểm giá trị khí vận tương ứng."
"Mời ký chủ phân phối 2 điểm khen thưởng và 800 tích phân."
Lúc này, tựa như theo thông lệ, không có gì bất thường.
Vân Khuynh cân nhắc một lát rồi mới nói: "Thêm 2 điểm tinh thần lực, tích phân thì chưa cần."
Dứt lời, hệ thống lập tức tiếp nhận lựa chọn: "Thuộc tính đã đổi mới như sau."
Vài giây sau, giao diện biến đổi --
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 75 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 27 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương》 (cần học tập)
Đạo cụ: Không
Giá trị khí vận: -97100
Tích phân dự trữ: Không
"Tiếp tục nhiệm vụ đi." Sau khi đã xác nhận không có gì sai lầm, Vân Khuynh lại lần nữa mở miệng, trong lòng hiện lên suy đoán.
Để nàng "An nhàn" lâu như vậy, thế giới sau... Không chừng sẽ là cao cấp?
Quả nhiên, giây tiếp theo.
Ánh sáng trắng chợt lóe.
"Ký chủ đã tiếp nhận nhiệm vụ. Xác nhận vị diện tiếp theo."
"Đã định vị: Thế giới cấp A " Tình Ca Tinh Tế ", bắt đầu truyền tống."
Giây lát sau, luồn khí xoáy màu xám bốc lên, thoáng chốc đã hút đi hồn thể của Vân Khuynh.
*
Giây phút khi nâng mắt lên, trong mắt chợt lóe qua vũ trụ sao trời tráng lệ kỳ lạ, nhưng nàng lại không có nửa phần kinh diễm.
Đau đớn, không trọng lực, hít thở không thông... Một loạt những thể nghiệm đáng sợ đang đồng thời đánh úp lại.
Giây tiếp theo, tinh cầu màu xám hiện lên trước mặt, nhưng chỉ trong một giây, tinh hạm liền đột phá tầng khí quyển này, đột ngột bay xuống.
Trong chớp nhoáng, cửa khoang chiến hạm Tinh Tế đột nhiên bị đẩy ra.
Trong hoảng hốt, Vân Khuynh chỉ cảm thấy thân thể bị người ta hung hăng túm lên, giây lát sau, ném xuống!
- --
PS. Tinh Tế.
Thuần văn khoa sinh, thế giới này là giả thiết không khoa học, thỉnh không cần dùng tri thức vật lý bình thường để xem.