《Chương 294》
TÌNH THÙ LẠC LỐI: CÔNG LƯỢC TỔNG TÀI TỐI TĂM (11)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
?????????????
Trong đó có rất nhiều thứ.
Đầu tiên, đối với việc nhật ký của nhà gái kể ra chuyện thay hắn ta chịu tai nạn không tỏ ý kiến gì, chỉ cường điệu việc hắn ta cũng đã ôm đối phương từ trong đám cháy ra, ám chỉ ít nhất hai người không nợ gì nhau.
Sau đó, lại khẩn thiết thừa nhận sai lầm, nói rõ vì nhà gái bị bỏng, sau này còn phải bước vào con đường hôn nhân vô tính*, hắn ta nhất thời bị ma quỷ tích tụ bên trong ám ảnh, mới có ái muội với bạn bè, nhưng tuyệt đối không hề tiến thêm một bước nào hết.
*Hôn nhân vô tính: hôn nhân không có tình dục.
Mà lần này hạ quyết tâm cầu hôn với nhà gái, hắn ta cũng đã làm tốt chuyện đoạn tuyệt các loại quan hệ màu hồng phấn khác, hoàn toàn chung thủy với gia đình. Không nghĩ tới hiện giờ lại xảy ra chuyện như vậy, không có cơ hội đền bù……
Hiện giờ tuyên bố chia tay trong hòa bình, hy vọng sau này cả hai đều tốt.
…… Khụ.
Mặc dù tam quan bên trong đã bị vỡ nát đến cực hạn, nhưng “Thái độ nhận sai” tốt đẹp, rõ ràng đã mời cao thủ quan hệ xã hội trau chuốt câu từ cho lừa tình động lòng người, hơn nữa còn giữ lại hình tượng “Cao phú soái” cho hắn ta……
Trong lúc nhất thời, quả thật có không ít hoa si chỉ nhìn mặt, hoặc lòng dạ tiểu nhân muốn bám lấy Chu thị, dưới sự dẫn đường của đại lượng thuỷ quân, bắt đầu vì hắn ta tẩy trắng.
Jdksn: Nói như vậy, kỳ thật lúc trước cho dù có ân cứu mạng, cũng là hai người lẫn nhau, cũng không có gì đáng nói. Đây chính là vấn đề tình cảm mà thôi.
Tiểu Ca Ca Soái Nhất: Lầu trên nói rất đúng. Nhưng kỳ thật chuyện tình cảm làm gì có đúng sai? Chu thiếu cũng chỉ phạm vào sai lầm mà người đàn ông nào cũng sẽ mắc phải thôi.
Mộng Cảnh Màu Xám: Đúng vậy. Hôn nhân vô tính đúng là ngược đãi mà. Ít ra Chu thiếu còn muốn chịu trách nhiệm, tình trạng của nhà gái như vậy, sau khi chia tay còn có ai muốn nữa chứ?
Đủ loại ngôn luận, lại chọc tới điểm hưng phấn của không ít thẳng nam ung thư, thẳng nữ ung thư*, sôi nổi hùa theo lên tiếng ủng hộ.
*Thẳng nữ ung thư (直女癌): chỉ phái nữ tự giam cầm mình trong gông xiềng phong kiến, tuân thủ theo tiêu chuẩn phổ biến của xã hội, tôn sùng tư tưởng nam quyền. Lúc nào cũng hy vọng từ hành động cử chỉ của mình đều phải phù hợp với nhu cầu của phái nam. (Theo Baike)
Mà trong đó, quan điểm ngầm trào phúng “Nhà gái từ đây không ai muốn” được nhắc đến mấy lần, phảng phất như nếu Vân Khuynh bỏ lỡ Chu Tuấn Vũ, sẽ phải sống cô độc suốt quãng đời còn lại…
Vân Khuynh: “…”
Nàng mím môi, nhìn những ngôn luận làm cay đôi mắt đó, trong lòng cười lạnh.
Quả nhiên, tài phú và thân phận chính là vũ khí lớn nhất, cho dù Chu Tuấn Vũ đã đen đến trình độ này rồi, nhưng vẫn có não tàn hoặc kẻ nịnh nọt lên tiếng vì hắn ta như cũ
A.
Đây là đang trắng trợn nhắc nhở nàng, phải nhổ cỏ tận gốc, phải đè chết luôn cả Chu thị đây mà…
Trong mắt Vân Khuynh xẹt qua một tia sắc bén, ngón tay gõ gõ lên bàn, không chút để ý làm mới lại giao diện.
Giây tiếp theo.
Nháy mắt khi đang nhìn màn hình kia, nàng lại bỗng nhiên dừng lại.
Chỉ thấy dưới đề tài có liên quan, một bài viết Weibo mới xuất hiện, được đưa lên đầu trang ——
Chu Thiệu Kiêu: Tôi muốn. //@ Mộng Cảnh Màu Xám: Đúng vậy. Hôn nhân vô tính đúng là ngược đãi. Ít ra Chu thiếu còn muốn chịu trách nhiệm, tình trạng nhà gái như vậy, sau khi chia tay còn có ai muốn nữa chứ?
Chỉ là hai chữ đơn giản, nhưng vì phong cách khác biệt, rất nhanh đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Có người qua đường tò mò nhấp vào giao diện của chủ bài viết, càng tỏ vẻ…… Bị dấu chứng thực dọa cho quỳ.
Xkke: Đờ mờ! Đây hình như là một vị…… Tổng tài thật?!
Tam Bách Thiên: Chủ tịch tập đoàn Lục Thị? Hình như cũng không kém hơn Chu thị?
Thất Nguyệt Thanh Thành: A a a Weibo vạn năm không phát của Kiêu gia vậy mà lại phát tin mới, còn là một tin như vậy…Excuse me? Bị trộm tài khoản à?
Dheid: Trời ạ! Không đúng a! Trọng điểm của mọi người sai rồi! Có ai phát hiện ra không, Chu thiếu và vị này, là anh em đó!
Đã Kêu Muôn Đời Lâu: Cái gì?! Không phải đâu a a a!
Trang Tử Không Phải Cá: Tu La tràng, bạn gái cũ lại biến thành chị dâu?!
…
Tóm lại, trong lúc nhất thời, bởi vì kết luận của vị BOSS nào đó, trên Weibo lại là cảnh tượng gió tanh mưa máu.
Vân Khuynh nhìn tình thế đột nhiên thay đổi này, kinh ngạc rất nhiều, lại không khỏi cong khóe môi.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Tính toán chênh lệch múi giờ, ở bên đó hẳn là ba giờ sáng, vậy mà còn chưa ngủ……
Trong mắt thấp thoáng ý cười, quan tâm và nỗi nhớ cũng đồng thời dâng lên, nàng nghiêng người, cầm lấy di động trên bàn, bấm dãy số đã thuộc nằm lòng kia..
Một lát sau, có kết nối.
Bên kia lại không lên tiếng, chỉ có thể nghe được hô hấp trầm thấp, cách một đường tín hiệu, lại như nặng nề vang lên bên tai.
Bóng đêm ngoài cửa sổ càng ảm đạm, cách di động, cách xa nhau ngàn dặm……
Hai người nhất thời không nói gì, không khí yên tĩnh an tường, lại quanh quẩn không tiêu tan.
Thật lâu sau, vẫn là Vân Khuynh mở miệng trước.
“Kiêu gia, sao ngài vẫn chưa nghỉ ngơi vậy…… Ngài đường đường là một tổng tài, còn đang bị thương nữa đấy, lên Weibo làm loạn gì chứ?”
Tựa như mang theo mấy phần oán trách, rồi lại mang theo ý cười nồng đậm, ngữ khí nhẹ nhàng như trêu chọc vang lên bên tai người đàn ông.
Ngoài ngàn dặm, Âu Quốc.
Chu Thiệu Kiêu khẽ nhắm mắt, nắm chặt di động, chỉ cảm thấy phảng phất như nàng còn ở trước mặt hắn.
“…Ừ.”
Ngừng một lát, hắn mới thấp giọng đáp lời, lại thật sự tiếp nhận lời “Giáo huấn” của nàng: “Biết rồi.”
Lúc này Vân Khuynh mới vừa lòng gật gật đầu, chậm rãi lên tiếng: “Ngoan…… Mấy ngày nữa em sẽ trở về, đừng quá nhớ em nhé.”
Sau đó, trong mắt nàng lại hiện lên ý cười rất không tốt, lại đùa giỡn nói: “Muốn hôn chúc ngủ ngon không?”
Mắt Chu Thiệu Kiêu tối sầm, sau đó……
Khụ.
Nhanh chóng đồng ý: “Được.”
Vân Khuynh cười, hơi đưa di dộng ra, nhẹ nhàng hôn một cái, còn nghịch ngợm phát ra âm thanh: “Moah moah.”
Một nụ hôn hoàn tất.
Nàng lại một lần nữa gần sát microphone, trong chớp mắt kia, nhạy cảm phát hiện hô hấp phía bên kia, hình như đã rối loạn một giây?
Vân Khuynh ngẩn ra, không khỏi giương môi lên.
Giây tiếp theo.
Lại hoàn toàn dừng lại, bởi vì ——
Nàng nghe được bên kia truyền đến thanh âm…… Đáp lại.
“Ngủ ngon.”
Một lát sau, tiếng nói trầm thấp lần thứ hai vang lên, dường như nhu hoà hơn nhiều so với ngày thường, vang lên bên tai Vân Khuynh, thẳng tắp đi vào trong lòng nàng.
Sau đó, bên kia liền lưu loát ngắt máy.
“Tút —— tút ——”
Tiếng chuông ngắt kết nối quanh quẩn trong phòng, Vân Khuynh buông di động xuống, rũ mắt, lại ngăn không được ý cười bên môi càng sâu, còn có…… Khuôn mặt khẽ phiếm hồng.
Nghĩ đến hình ảnh người nào đó ôm di động cho nàng hôn hôn một hồi, quả thực là…… đáng yêu quá đi mất.
Họa thủy, đúng là họa thủy… Vân Khuynh ở trong lòng yên lặng chửi thầm, lại tùy tay làm mới lại giao diện.
Lại thấy một bài viết mới khác đập vào mi mắt.
Chu Thiệu Kiêu: Cảm ơn đã chúc phúc, tôi vẫn còn chưa theo đuổi. //@Kssw: Đờ mờ! Chẳng lẽ là hai bên đều ngoại tình? Nhà gái và tổng tài này ở bên nhau?
Vân Khuynh: “…”
Nghỉ ngơi thật tốt vừa nói đâu?!
Nàng nhìn phía dưới bài viết lại lần nữa bị oanh tạc, vừa buồn cười, nhưng trong lòng lại không khỏi ấm áp.
Vì thế, Vân Khuynh nhanh chóng vào giao diện của người nào đó, nhắn một câu “Chú ý một chút”, sau đó ôm tâm tình sung sướng, rửa mặt đi ngủ.
…
Bên kia Đế Đô, một vị đương sự khác, lại không có tâm tình tốt như nàng ——
“Sao có thể!?”
Chu Tuấn Vũ phía trước mới cho rằng hòa nhau một ván, giờ phút này sắc mặt lại trở nên xanh mét.
“Chu Thiệu Kiêu và Phương Vân Khuynh, sao lại có liên quan với nhau được!?”
Một bên, Ninh Tâm Nguyệt ra chiêu vì con trai cũng mang vẻ mặt khó coi: “Tuấn Vũ, không phải bọn họ đã sớm quen biết đấy chứ?”
“Một đôi tiện nhân!” Nghe một câu như thế, Chu Tuấn Vũ tức đỏ mắt.
Hắn ta “Phanh ——” một tiếng đấm lên bàn, chỉ cảm thấy đủ loại tình yêu trong nội tâm đối với bạn gái cũ đều biến thành oán hận thật sâu.
“Vậy bây giờ……”
Ninh Tâm Nguyệt nhíu mày, nhìn dáng vẻ đau khổ vì người phụ nữ khác của con trai, có chút bất mãn.
Chu Tuấn Vũ khựng lại, vừa định mở miệng ——
“Đinh linh, đinh linh……” Di động lại vang lên trước.
“Alo?” Hắn ta tức giận mà bắt điện thoại, lại nghe được thanh âm kinh hỉ của Quan Vũ Phỉ truyền tới: “Tuấn Vũ, em…
————
Lời tác giả:
PS.
Khuynh Khuynh và nam chính: Cách điện thoại cũng muốn tú ân ái ==
Tra nam và tra nữ: Mưu đồ bí mật hại người qua điện thoại →→
Ngủ ngon, cảm ơn đại gia quan tâm, chiều nay đã không thiêu lạp