Yên vũ Giang Nam. Lạc hoa nhân độc lập, vi vũ yến song phi. Hoa rơi, người đứng một mình, mưa lâm râm, đôi yến tử bay ngang. Đôi yến tử đã bay qua tường đầu, một mình Thường Hộ Hoa vẫn còn đứng trong vườn. Những giọt mưa đã thấm ướt y phục của chàng, chàng lại không có cảm giác gì, mặt nhuộm nét cô độc bơ vơ. Mục quang của chàng cũng cô độc bơ vơ, không cúi nhìn những cánh hoa rơi xung quanh, cũng không dõi theo đôi yến tử vừa bay qua, lại lạc trên phong thư trong tay.
Tờ giấy trắng muốt, chữ đen ngời. Mỗi một chữ cơ hồ đều lệch lạc đứt đoạn, chừng như người viết phong thư này lúc đó đang ở trong trạng thái sợ hãi cực độ, cả bút cũng vô phương cầm chắc. Đó có thể là sự thật....Bởi vì đây là một phong thư cầu cứu!" Hấp Huyết Nga ngày đêm rình rập xung quanh, tính mạng nguy cấp vô cùng!". Vừa lọt vào mắt đã kinh tâm, đảm lượng của Thường Hộ Hoa tuy luôn luôn rất lớn, đọc đến hai câu đó cũng không khỏi kinh hãi. Mời các bạn cùng theo dõi chuyện gì đã xảy ra qua truyện Hấp Huyết Nga.
Bình luận truyện