Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 129: Cha và con gái



Edit: susublue

"Bổn vương hi vọng Bạch tướng quân đến đây thăm Tình Nhi, sẽ khiến Tình Nhi khôi phục trí nhớ, nếu Bạch tướng quân có ý muốn đưa Tình Nhi đi, như vậy thì mời về đi!"

Để cho bọn họ gặp Bạch Hiểu Tình, nhưng không có nghĩa là để bọn họ đưa nàng rời đi, phải biết rằng, hiện tại hắn tuyệt đối không có cách nào cho phép Bạch Hiểu Tình rời đi.

Sau những chuyện đã xảy ra, trên đời này không còn ai có thể đi vào trong lòng hắn, hiện tại Bạch Hiểu Tình là người duy nhất, cho dù chết hắn cũng sẽ không buông tay, cho dù là xuống địa ngục, nàng cũng phải ở cùng một chỗ với hắn!

Nghe thấy Triệu Tử Tu trả lời, Bạch tướng quân cũng có chút tức giận, hắn có ý gì, Bạch Hiểu Tình là nữ nhi của mình, nhưng hiện tại người này lại kiêu ngạo kêu bọn họ rời đi, còn không chịu trả nữ nhi lại cho bọn hắn, còn có thiên lý nữa không!

"Bạch tướng quân có ý kiến với lời nói của ta sao?"

Ngẩng đầu, Triệu Tử Tu nhìn Bạch tướng quân một cái, mắt lạnh như băng, mặc kệ người này là ai, chỉ cần muốn cướp Tình Nhi khỏi hắn, đều là kẻ địch của hắn!

"Tử Tu, chàng ra ngoài trước đi, ta muốn nói chuyện với Bạch tướng quân."

Nàng biết lúc này cũng không nói gì được, nếu hôm nay Triệu Tử Tu không đuổi được Bạch tướng quân ra khỏi phủ thì hắn sẽ lập tức chém sạch giết sạch.

Tuy rằng Bạch Hiểu Tình cũng không có cảm tình gì với những người này, nhưng nếu hiện tại truyền ra lời đồn Triệu Tử Tu mưu hại mệnh quan triều đình, cũng rất phiền phức.

"Tình Nhi!"

Chẳng lẽ Bạch Hiểu Tình muốn rời đi sao?

Không! Không được! Hắn tuyệt đối không cho phép!

"Tử Tu, yên tâm, ta không đi, chàng ra bên ngoài chờ ta được không, không cần đi xa, chỉ cần chàng không nghe trộm, đứng ở cửa chờ ta là được." Nàng không hy vọng Triệu Tử Tu nghe được những điều không muốn nghe, như vậy chỉ gây chiến thêm thôi.

"Được, ta đi ra ngoài chờ nàng."

Bất đắc dĩ thở dài, hắn hiểu Bạch Hiểu Tình, chỉ cần nàng nói không muốn, như vậy thì thật sự là không muốn, nếu bản thân nghe lén, sẽ chỉ làm nàng không vui, mà những chuyện làm cho nàng không vui hắn đều sẽ không làm.

Thấy Triệu Tử Tu đi ra ngoài, mấy người ở đây đều thở dài nhẹ nhõm, vừa rồi khi Triệu Tử Tu ở trong này, thật sự rất áp lực, hồi nãy thiếu chút nữa bọn họ đã thật sự làm theo lời Triệu Tử Tu, rời khỏi Lệ Vương phủ.

"Tử Tu đã đi ra ngoài, có gì các ngươi nói thẳng đi."

Nhìn mấy người trước mắt, Bạch Hiểu Tình hoàn toàn không có một chút cảm giác của người thân, nhưng nàng tin Triệu Tử sẽ không lừa nàng, nói cách khác, diễn[;dafnnlle3quy1/;d00n những người này thật sự là người nhà của nàng, chẳng qua hiện tại nàng không nhớ ra mà thôi.

Nhìn Bạch Hiểu Tình như vậy, hai phụ tử Bạch gia hơi nhăn mày lại, đây là chuyện gì, chẳng lẽ Tình Nhi thật sự mất trí nhớ, mà không phải vì bị Triệu Tử Tu áp bức nên không dám nhận lại bọn họ?

"Các ngươi không cần nghĩ nữa, ta thật sự mất trí nhớ, hơn nữa hiện tại không hề có một chút cảm giác quen thuộc với các ngươi."

Bạch Hiểu Tình nhàn nhạt nói, nhưng trong giọng nói lại có sự nghiêm túc khiến hai phụ tử Bạch gia biết những gì nàng nói đều là thật sự, không hề đùa bọn họ.

"Tình Nhi, ta là phụ thân của con, tuy rằng bây giờ con không nhớ rõ gì cả, nhưng chúng ta vẫn hi vọng con có thể về nhà cùng chúng ta, ta tin tưởng chỉ cần con về nhà, sẽ từ từ nhớ lại chuyện trước kia."

Hơn nữa cho dù không nhớ lại cũng không có gì quan trọng, chỉ cần người một nhà ở cùng nhau, cuộc sống sau này mới quan trọng hơn, không phải sao?

"Bạch tướng quân, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, ngươi thật sự muốn nhìn sinh linh đồ thán sao?"

Ngày hôm qua Triệu Tử Tu nói muốn một đứa trẻ, Bạch Hiểu Tình chỉ biết, chuyện lần này thật sự đã dọa hắn sợ, hơn nữa còn dọa không nhẹ, hiện tại hắn hận không thể vĩnh viễn khóa nàng ở trong ngực không cho nàng rời đi.

"Tình Tình, chẳng lẽ muội vì Triệu Tử Tu mà ngay cả người nhà của mình cung không cần sao?"

Giọng điệu đại ca có chút bất mãn, hắn vốn cho rằng lần này đến Lệ Vương phủ nhất định có thể đưa Tình Tình trở về, nhưng hiện tại xem ra hôm nay muốn đưa Bạch Hiểu Tình về, là không thể nào.

"Bạch công tử cho là ta đang đùa sao?"

Bạch Hiểu Tình mỉm cười nhìn hắn, chỉ có chính nàng biết lời nàng nói hôm nay nghiêm túc bao nhiêu.

Nàng hiểu Triệu Tử Tu, tất nhiên biết được hậu quả sau khi nàng rời khỏi, nàng tuyệt đối không tin Triệu Tử Tu là người hiền lành lương thiện gì, au khi nàng rời khỏi sẽ không làm gì cả.

"Tình Tình, muội..."

Tất nhiên hắn thật không ngờ Bạch Hiểu Tình sẽ nói như vậy, Bạch gia đại công tử lập tức không biết phải nói cái gì cho phải.

"Đủ rồi, câm miệng!" Quát lớn nhi tử nhà mình, Bạch tướng quân hiểucục diện hiện tại hơn, "Tình Nhi, ngươi thật sự không đi sao, chỉ cần con muốn về nhà, mặc kệ thế nào phụ thân đều sẽ đưa con về!"

Đến hiện tại, bọn họ vẫn cho rằng là Triệu Tử Tu ngăn cản Bạch Hiểu Tình về nhà, mà không phải là do bản thân Bạch Hiểu Tình không muốn trở về.

"Bạch tướng quân, cho dù bây giờ ngươi có thể đưa ta trở về, nhưng ngươi cho rằng Tử Tu thật sự sẽ không làm gì hết sao?"

Triệu Tử Tu là dạng người gì, Bạch Hiểu Tình hiểu rõ hơn bất kỳ kẻ nào, nếu hôm nay Bạch Hiểu Tình rời khỏi Lệ Vương phủ, như vậy ngày mai có khả năng Triệu Tử Tu sẽ dùng toàn thế giới để trả giá cho quyết định của nàng.

Huống chi...

Hiện tại trong lòng nàng cũng có Triệu Tử Tu, hiện tại muốn nàng rời đi, chính nàng cũng không tình nguyện.

"Ta biết sẽ phải đối mặt với hậu quả, nhưng con là nữ nhi của ta, ta không thể vì e ngại chết mà bỏ mặc con." Ở trong lòng Bạch tướng quân, Bạch Hiểu Tình quan trọng hơn cả quyền thế, nếu mang nữ nhi về mà phải mất đi mọi thứ hiện tại, ông vẫn cho rằng đáng giá!

"Bạch tướng quân, ngươi vẫn không hiểu, ta nói sinh linh đồ thán tuyệt đối không phải nói đùa, nhớ kỹ, vĩnh viễn không nên xem nhẹ Tử Tu."

Một đường tới đây, thế lực Triệu Tử Tu lớn bao nhiêu, Bạch Hiểu Tình thấy rất rõ ràng, cho dù nàng không thu phục đám giặc cỏ, thế lực của bản thân Triệu Tử Tu cũng không nhỏ, muốn làm Tấn Thiên quốc đảo loạn quả thực rất dễ dàng.

Hơn nữa, nếu không phải có chuyện bắt cóc lần này, nàng muốn về nhà Triệu Tử Tu cũng sẽ không để ý như vậy, nhưng hiện tại, chỉ sợ ngay cả rời khỏi tầm nhìn của hắn cũng không thể.

Giống như hiện tại, tuy rằng Triệu Tử Tu đã ra khỏi phòng, nhưng chỉ cần nàng có hành động rời khỏi nơi này, hắn tuyệt đối sẽ vọt vào trước tiên.

"Được, phụ thân hiểu, Tình Nhi, phụ thân chỉ hy vọng con thật lòng trả lời phụ thân một chuyện, con thích Triệu Tử Tu sao?"

Hắn không có cách nào nhìn nữ nhi hy sinh hạnh phúc bản thân được, hắn hiểu Bạch Hiểu Tình nói sinh linh đồ thán là có ý gì, nhưng như vậy thì sao, cùng lắm thì cuối cùng hắn đưa nữ nhi rời đi, nhưng nếu đây là ý nguyện của nữ nhi, diieenx.>dànn lle3[quyd00nn như vậy hắn sẽ nghe theo ý nguyện của nàng, chỉ cần nàng thật tâm muốn ở lại.

"Thích, chỉ cần hắn không phản bội ta, ta sẽ luôn thích hắn."

Chỉ cần bên cạnh hắn không có nữ nhân khác, nàng sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn, ở cùng hắn.

"Tình Nhi, chỉ cần chính con không hối hận là tốt rồi."

Nhìn biểu cảm của Bạch Hiểu Tình, Bạch tướng quân biết nàng nghiêm túc, cho nên, cũng không có nhiều lời, chỉ bất đắc dĩ thở dài một hơi, nếu đây đã là lựa chọn của nàng, như vậy hắn làm phụ thân, chỉ có thể chúc phúc.

"Cám ơn..."

Tuy rằng trong trí nhớ của nàng hoàn toàn không có người này, nhưng nàng lại có thể cảm giác được một chút thân thiết, còn có cảm giác yêu thương trên người hắn.

"Phụ thân!"

Thấy phụ thân đồng ý để muội muội ở lại Lệ Vương phủ, Bạch gia đại ca rất sốt ruột, ở trong lòng hắn Triệu Tử Tu chính là một Vương gia tàn bạo, nếu để tiểu muội ở lại Lệ Vương phủ, thật không biết nàng còn giữ được mạng hay không.

"Câm miệng!"

Bạch tướng quân hiểu rõ tình thế hơn hắn, giống như lúc đi vào Lệ Vương phủ, ông đã thấy được Triệu Tử Tu ôm Bạch Hiểu Tình ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt ôn nhu đó tuyệt đối không phải là giả vờ.

Cho nên, ông có thể khẳng định Triệu Tử Tu tuyệt đối thật lòng với nữ nhi mình, điều này cũng là lý do vì sao ông lại đồng ý để Bạch Hiểu Tình ở lại, nếu không phải vừa rồi nhìn thấy được ánh mắt kia của Triệu Tử Tu, dù thế nào ông cũng sẽ không để Bạch Hiểu Tình ở lại.

"Được rồi, chúng ta đi ra ngoài."

Đi tới cửa, thấy Triệu Tử Tu luôn luôn canh giữ ở cửa, có thể nhìn thấy một chút không yên trên nét mặt của hắn, thì ra ở trong lòng hắn nữ nhi quan trọng như vậy sao.

Như vậy cũng tốt, ít nhất nữ nhi có một chỗ dựa tốt, không phải sao.

"Lệ Vương điện hạ, sau này tiểu nữ xin nhờ ngươi, hi vọng ngươi có thể đối xử tốt với nàng, ta chỉ có một nữ nhi bảo bối, hiện tại ta giao nàng cho ngươi."

Trong giọng nói của Bạch tướng quân có chút thở dài, nói thật, hắn thật sự không bỏ được nữ nhi của mình, nhưng không có biện pháp gì, dù sao hiện tại ở trong lòng nữ nhi nhà mình Triệu Tử Tu quá quan trọng, nếu vội vàng đưa nàng đi, đến lúc đó thiên hạ nhất định sẽ đại loạn, đây cũng không phải điều hắn muốn nhìn thấy.

"Đa tạ Bạch tướng quân thành toàn, bổn vương cam đoan, đời này kiếp này chỉ có một mình Tình Nhi là thê tử."

Lời vừa nói ra, Bạch tướng quân thấy rất bất ngờ, hắn biết Triệu Tử Tu rất coi trọng nữ nhi của mình, nhưng thật không ngờ lại coi trọng đến mức hứa hẹn một đời một thế một đôi.

Thật ra Bạch tướng quân không biết là, Triệu Tử Tu nói như vậy, không chỉ vì những chuyện đã từng xảy ra trên người hắn, còn vì Bạch Hiểu Tình đã nói qua, một khi bên cạnh hắn có nữ tử khác, nàng sẽ rời đi.

Đây là chuyện mà Triệu Tử Tu không thể chấp nhận được.

" Lời hứa hôm nay của Lệ Vương điện hạ lão phu đón nhận, cho nên, nếu quả thật có một ngày Lệ Vương điện hạ làm chuyện có lỗi với Tình Nhi, như vậy lão phu sẽ lập tức đưa Tình Nhi rời đi!"

Tuy rằng chuyện của nữ nhi phụ thân không nên nhúng tay quá nhiều, nhưng hắn chỉ có một nữ nhi bảo bối, tất nhiên là muốn yêu thương thật nhiều, nếu người khác ức hiếp, hắn sẽ đáp trả lại!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv