Bạn đang đọc truyện Hạn Định của tác giả Thượng Sơn Vọng Nguyệt. Gió khẽ đưa, thổi vào phòng tôi sự thanh mát lâu ngày không gặp. Tôi dạo bước ra ngoài ban công, ngửa cổ tận hưởng cái vỗ về dịu dàng của gió trời.
"Ê, Tuấn, trời đẹp vậy mà không đi chơi à?" - đứa đang í ới gọi tôi khi tôi vừa mới ló mặt ra ngoài là thằng Đức, ở cùng khu trọ với tôi, cũng là bạn cùng khóa.
"Không đi." - tôi chầm chậm hồi tưởng lại hai lần trước đi chơi chung với nó. Rõ là nó nói nó bao cả cuối cùng lại để đứa nghèo rớt mồng tơi như tôi trả tiền.
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ngày 32 hay Tổng Giám Đốc Không Thể Xa Tôi Sao?
Bình luận truyện