Bạn đang đọc truyện Gió Đông Tán Đi Bụi Ngọc của tác giả Không Rõ. Một nữ học sĩ xuất hiện trong thị trấn, gương mặt lạnh lùng, không chút ý cười.
Nhưng mà ta biết, nàng ấy không phải không muốn cười, nàng ấy chỉ là bị chìm vào đoạn quá khứ kia.
Vào đêm hôm đó, đôi mắt nàng ửng đỏ cứ lặp đi lặp lại: “Xương bên sông thật đáng thương…”
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc hay Chí Tôn Chiến Thần.
Bình luận truyện