Cô vốn chỉ là một đứa trẻ, thế nhưng một đứa trẻ lại phải sống trong những tháng ngày bị ghẻ lạnh, bị đánh đập. Bọn họ mang cô về, huấn luyện cô trở thành một kẻ có thể dễ dàng lấy mạng người, cũng có thể dễ dàng hoàn thành những nhiệm vụ mà họ mong muốn. Nhưng để làm được điều đó, thứ mà cô phải đánh đổi là một tâm hồn thơ dại, trong sáng và máu, đau khổ.
Không tập luyện tốt thì bị đánh, không học thuộc hết những gì trong danh sách được giao cũng bị đánh, không vượt qua thử thách cũng bị đánh, những ngọn roi liên tục quất lên cơ thể nhỏ bé, sẹo mới, sẹo cũ nối liền nhau. Mà không chỉ thế, cô còn bị bỏ đói, bị nhốt, bị cô lập. Tất cả đó chính là địa ngục trần ai, bẻ gãy đi đôi cánh của một thiên thần chỉ còn thoi thóp.
Cô là ác quỷ, là người sống trong máu tanh, là kẻ đầm mình trong địa ngục. Cô khao khát được tự do, nhưng ai có thể cho cô thấy được tự do, cô không biết, nhưng cô biết mình phải cố sức giành lấy nó. Trốn thoát khỏi cái nơi giam cầm mình bao năm tháng, trốn thoát khỏi sự khống chế của kẻ đã ban ơn, trốn thoát khỏi số mệnh của một quân cờ đã định sẵn nguy cơ bị vứt bỏ. Cô muốn được là chính mình, cái khát khao ấy vào một ngày nào đó sẽ có thể thực hiện được, chắc chắn sẽ. Và cô gặp anh…
Bình luận truyện