Cùng là con người, nhưng tại sao khi sinh ra số phận lại không thể nào giống nhau? Cùng là con người, nhưng tại sao có kẻ sung sướng, có kẻ cực khổ? Cùng là con người, nhưng sao lại có kẻ cười vui vẻ, có kẻ lại lặng lẽ rơi ra dòng lệ? Cuộc đời của mỗi người không giống nhau. Mỗi người sinh ra, ngay từ đầu đã phải chịu sự ràng buộc của ông trời. Y đau lòng, số phận của y tại sao lại rơi vào khổ sở như vậy? Y phải bán thân của mình, giống như những nữ nhân lầu xanh, y cũng không có khác gì. Tại sao y lại phải như thế? Đến khi nào thì y mới có thể thoát khỏi nơi địa ngục trần gian này?
Ngồi trước gương, khóe mắt y rơi ra hai hàng lệ. Vậy là sau đêm nay, y sẽ trở thành một con người hoàn toàn khác, không còn là hắn của trước kia. Trong mắt mọi người, y sẽ chỉ là một người dơ bẩn. Chính y từ khi bước chân vào đây đã là dơ bẩn mà! Ha ha... Kết thúc rồi. Sống không có tình yêu, không có lý tưởng, y chỉ có thể mặc cho người ta chà đạp, mặc cho người ta ép buộc. Y chẳng khác nào một con chim bị nhốt trong lồng vàng, cả đời không thể nào thoát ra khỏi kiếp hồng trần này...
Bình luận truyện