Thời điểm Ninh Giác Thần từ phòng tắm đi ra, Hứa Duệ đang dựa vào bên cửa sổ hút thuốc. Trong phòng ngủ chỉ có một cửa sổ rất xa đèn bàn, cả cơ thể Hứa Duệ chìm vào ánh sáng mờ nhạt, bị bóng đêm đen ngoài cửa sổ bao phủ. Ánh mắt Ninh Giác Thần xẹt qua đôi lông mày kiếm hơi nhíu lại của hắn, lông mi dài, đôi mắt sắc bén, xuống chút nữa, sống mũi đẹp, đôi môi mỏng nhả khói.
Ninh Giác Thần không thích người khác hút thuốc, Hứa Duệ lại nghiện thuốc lá. Hứa Duệ không thể từ bỏ khói thuốc, Ninh Giác Thần lại không thể từ bỏ hắn.
Hôm nay công ty đột nhiên thông báo nhiệm vụ mới, tăng ca xong trở về cũng đã mười một giờ, Ninh Giác Thần đầu váng mắt hoa chỉ muốn nhanh nghỉ ngơi. Không nghĩ tới cửa thang máy vừa mở liền thấy Hứa Duệ sắc mặt không vui đứng chờ ở cửa. Ninh Giác Thần ngẩn người, đã nửa tháng không thấy hắn "Anh tại sao lại tới? Đã trễ thế này..."
Bình luận truyện