Ở thời hiện đại- thế kỉ hai mốt, nàng là kẻ tri thức làm công ăn lương, xinh đẹp thân hình gợi cảm có lồi có lõm khiến nhiều người phải thổ huyết, vậy mà lại bị xuyên không đến triều đại ngàn năm về trước, trở thành cô nương tên Tống Tiểu Hoa mới mười lăm tuổi thân hình nhỏ bé cao một mét năm mươi, khuôn mặt nhỏ bé, nhợt nhạt bởi mới ốm dậy nhưng cũng được coi mi thanh mục tú, làn da không tồi, có tiềm lực trở thành mỹ nữ.
Nếu như người ta xuyên không được vào cung làm vương phi, hoàng hậu, hay nhà giàu có khá giả bên cạnh có biết bao kẻ hầu người hạ thì thật bất hạnh cho nàng khi tuổi mới còn nhỏ đã phải xuất giá, làm mẹ kế cho đứa con của Huyện lệnh nhỏ nhoi, nghèo rớt mùng tơi. Đứa trẻ đó khi mới sinh ra thì mẹ đã mất, cha nó muốn có người chăm sóc nên mới cưới nàng. Vào đêm tân hôn phu quân nàng, Lục Tử Kỳ lại cho nàng leo cây để đi giải quyết việc cho con dân trăm họ, thật là một quan viên phụ mẫu. Nàng luôn oán trách thân phận mình, dù có là nhạc sĩ tài giỏi đến đâu chưa chắc có thể giải bày khúc bi thương của nàng. Liệu rằng hạnh phúc có đến với nàng ở nơi cổ đại này không?
Bình luận truyện