Con người ta khi nhắc đến tình yêu thương sẽ nói đến hai từ duyên phận, duyên là cái phúc có thể gặp nhau, nhìn thấy nhau vào một khoảnh khắc nào đó, hai người có duyên với nhau, số mệnh đã an bài sẵn họ có thể trở thành bạn, hoặc trở thành thù, điều này thì chẳng ai có thể đoán trước. Nhưng nếu như muốn được nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời thì còn phải phụ thuộc vào chữ phận. Nhiều người gặp nhau nhưng không thể đến được với nhau chính là bởi có duyên mà không có phận. Những ai có được chữ duyên phận hoàn hảo chính là được ông trời này ưu ái cho rất nhiều.
Hắn là vua của bóng đêm, tay dính máu không biết bao nhiêu con người để có thể leo được lên đến cái vị trí hiện tại, hắn chính là một kẻ máu lạnh không biết đến từ thương hại là gì, hắn là một con quỷ khát máu tàn nhẫn, có thể không từ thủ đoạn để mà đoạt được thứ mình muốn. Cô lại là người con gái thuộc về ánh sáng mặt trời, cô trong trẻo như thế, xinh đẹp như thế, cô chính là một thiên thần bị thượng đế thu mất đi đôi cánh mà rơi xuống trần gian xinh đẹp. Nếu như số mệnh không cho cô gặp gỡ hắn, vậy thì cả đời này mãi mãi cô cũng sẽ không phải biết đến việc yêu phải kẻ thù của mình là đau khổ đến nhường nào.
Bình luận truyện