Đây là câu chuyện về một tình yêu không thể đơm hoa, chỉ có thể úa tàn nhưng không đành lòng tàn lụi. Khoảng cách tuổi tác chung quy cũng chỉ là chuyện đơn thuần thuộc thế giới vật chất. Dù cho có già đi, thanh xuân có không còn nữa, nhưng rốt cuộc Trương Mậu Uyên, cô của Trương Ái Linh, sau khi chờ đợi hơn nửa thế kỷ, cũng đã được làm vợ người mình yêu.
Chờ đợi không đáng sợ, đáng sợ là không biết phải chờ đợi đến bao giờ. Nhất là khi, đó là một tình yêu vô vọng, một tình yêu bị khoảng cách tuổi tác, bị lề thói xã hội bủa vây và siết chặt. Nhưng rồi họ có từ bỏ hi vọng? Có quên nhau đi một khoảng đời yêu thương mà cất bước nắm tay người khác? Không, họ vẫn âm thầm chờ đợi, mỗi ngày và mọi ngày trong suốt cuộc đời họ. Vì họ tin tưởng nhau và tin tưởng vào tình yêu đối phương dành cho mình. Dù đến phút cuối, trái tim họ vẫn luôn hướng về nhau.
Và đó chính là một chuyện tình bất hủ. Vậy nên có thể nói chờ đợi nghĩa là tình yêu không tàn lụi mà mãi bất diệt trong tâm hồn. Như vậy, tôi không cần thời cơ thuận lợi, cũng không cần bất cứ ai đáp lại điều gì, kể cả là người đi chăng nữa. Hãy rung động từng cảm xúc với Dường Như Dì Đã Nói Yêu Tôi - tiểu thuyết Đô thị - Đam mỹ - Bách hợp rung động lòng người.
Bình luận truyện