Mỗi khi lạc hướng trong cuộc đời, hãy đặt tay lên lồng ngực và đuổi theo tiếng gọi của trái tim. Nhịp đập mạnh mẽ nơi lồng ngực chính là điểm đến của mỗi con người chúng ta, nó là lời mời gọi của hạnh phúc. Vô cùng thiêng liêng, vô cùng đáng quý và ngọt ngào vô biên. Yêu yêu thương thương, nhung nhung nhớ nhớ, đó là trạng thái của một kẻ bị đánh cắp mất trái tim.
Cô và anh chẳng biết là có duyên với nhau từ lúc nào, có lẽ là từ khi chàng cảm nắng nàng, chỉ muốn chọc nàng tức điên, để nàng mỗi lần đều miễn cưỡng để ý đến chàng. Phải không? Yêu nhau, thật sự là sẽ thần kỳ như vậy? Anh nhân lúc cô đang "chỉn chu" cái ngực lép của mình liền trèo qua ban công, "vượt tường" ngó vào xem, lại còn bình luận đủ kiểu về ngực của cô?
Này này, cô thừa nhận là trước kia ngực cô có hơi nhỏ một chút, ừ, nhỏ hơn của đàn ông, trước sau phẳng lì như một. Nhưng là bây giờ, thời thế đổi thay rồi! Mau nhìn xem nhìn xem, ngực cô hiện tại đã lớn như vậy rồi, vậy mà anh còn bình phẩm nó đủ kiểu? Của anh không lớn được như của cô, vậy thì miễn bàn đi! Này này, anh biến thái! Cái mắt sắc lang của anh sao lại nóng rực nhìn cô?
Bình luận truyện