"Tịch Hoan, đến đây nhảy đi, làm cho mọi người vui vẻ một chút." "Hôm nay là sinh nhật bà nội cháu, tất cả mọi người đều ở đây, vừa lúc náo nhiệt, Tịch Hoan, mau nhảy cho mọi người xem." "Cái gì thiên nga cái gì hồ, nghe nói rất nổi tiếng, nếu không Tịch Hoan cháu nhảy cái đó đi, để cô có thêm chút kiến thức." Chạng vạng đầu hạ, gió thổi bên ngoài vẫn mang theo hơi nóng.
Trong nhà mở điều hòa, ngăn cách hoàn toàn sự khác biệt giữa hai nơi, tại thời khắc này, trước một vòng tròn người ngồi bên bàn ăn, đèn đuốc sáng trưng. Nội tâm Tịch Hoan là một mảnh yên tĩnh. Hôm nay là tiệc sinh nhật 79 tuổi của bà nội, nhà họ có tập tục này, các bữa tiệc được tổ chức lần lượt ở từng nơi, lần này vừa lúc đến phiên tổ chức ở nhà cô, cô chú trong nhà đều tới hết.
Tịch Hoan mím môi, giải thích: "Cô, hôm nay cháu vừa mới ngồi xe về, rất mệt." "Ôi trời, chỉ là nhảy thôi mà, cũng chả phải việc gì lớn, hôm nay sinh nhật bà nội cháu, không làm cho mọi người vui vẻ thì cũng phải làm cho bà lão vui vẻ một chút chứ." Cô Tịch ngồi phía đối diện, cười hì hì nói. Nhóm chú thím đã bắt đầu ồn ào. Trước kia hàng xóm đều nói, phần mộ tổ tiên nhà họ Tịch toả khói xanh[1], trong một đám con gái hỗn tạp xuất hiện một Tịch Hoan: múa ba lê thành danh, đoạt vô số giải thưởng, thậm chí còn được đoàn múa ba lê Lạc Thành đưa cho một cành ôliu.
Bình luận truyện