Mọi việc ở bệnh viện vô cùng thuận lợi , về đến nhà anh cô vui vẻ cười không ngớt đến lúc ăn cơm cũng vậy .Trần Cảnh thấy cô như người mất hồn liền đánh vào vai
- Cô sao thế?
- Không có gì.
Thuộc hạ vào trong bẩm báo
- Lão đại , hàng của chúng ta lại bị nổ
- Ai làm?
- Là Phùng Lam
- Lại là tên đó
Phùng Lam và Mạc Hàn Lâm là đối thủ với nhau trên thương trường , tên này vô cùng mưu mô xảo quyệt đồ của người khác hắn toàn cho người cướp nhưng với Mạc Hàn Lâm thì lại khác.Diệp Lục không hề biết về tiểu sử tên này
Một cuộc điện thoại gọi đến
- Thích món quà tôi tặng không Lâm lão đại
- Động thái của ngươi quá rõ ràng hôm khác ta sẽ tặng lại ngươi
- Đừng vôi tắt như thế nghe nói Lâm lãi đại có một thuộc hạ nữ vô cùng xinh đẹp sao không cho người khác thử hẹn gặp ở quán bar
Anh tắt máy, đối với tên xảo quyệt này là chuyện không quá khó.Người của anh nhìn thì được nhưng động vào không có dễ
Tại quán bar, hai bên ngồi đối diện với nhau khí chất cũng không ai kém .Phùng Lam này dẫn theo vệ sĩ bảo vệ anh ta
- Mạc lão đại , hóa ra thuộc hạ nữ của anh xinh đẹp ra phết hay là bán cho tôi đi
Diệp Lục lườm hắn không khác gì tên ăn chơi trăng hoa , cô đây không phải loại gái điếm thích bán là bán
- Nhìn anh Phùng đây ngoài đời mới biết thật ra là tên chẳng ra gì còn không bằng mấy người nhảy trên kia chắc anh thích lắm nhỉ
- Mạc lão đại, mồm mép của cô ta cũng lanh lợi đấy
- Vào thẳng vấn đề chính !
- Vậy thì tôi cũng không vòng vo nữa nghe nói anh có một mảnh đất vàng ở Pari rất có ích làm ăn nhưng từ chối nhiều người mua nó tôi ra giá cao tùy anh muốn
Lại là nó sao nhiều người chú ý đến vậy.Cô không hiểu mảnh đất đó chứa đựng gì hiếm lắm sao , cứ y rằng cho dù bỏ mạng cũng phải có nó .
- Tôi không đồng ý! Anh cũng không được
- Thế này đi chúng ta giao dịch làm thế nào anh mới chịu bán nó cho tôi
Cái tên này thật khó ưa , Diệp Lục bước đến ngồi cạnh Mạc Hàn Lâm
- Anh cũng hiểu tính lão đại chúng tôi tốt nhất đừng động đến đồ của anh ấy.
Con thỏ này ban đầu đi theo anh còn nhát gan bây giờ đã ở đây lên tiếng thay anh rồi
- Được, nếu anh không muốn bán thì tôi cũng tìm cách chuộc nó
Cô xin phép vào nhà vệ sinh một chút nhưng vừa mới ra bị thuộc hạ của hắn đánh ngất.Hắn bên ngoài đi trước một bước.Biết anh coi trọng cô Phùng Lam dở trò bắt Diệp Lục đi thì anh chắc chắn sẽ tìm cách cứu cô ra mà điều tên đó muốn vẫn là mảnh đất.
Thấy cô đi một lúc lâu chưa ra anh cho người đi tìm nhưng thuộc hạ báo không thấy.Quả nhiên là do hắn ta làm. Diệp Lục sau khi tỉnh dậy thấy mình bị trói trong một căn phòng rộng lớn thì biết ngay ai làm.Phùng Lam mở cửa đi vào
- Đừng trách tôi, do lão đại của cô quá ngang ngược.Nhìn cô xinh đẹp , lanh lợi thế này hay làm người của tôi
Hắn bắt đầu dở trò đồi bại may cô nhanh trí
- Tôi đói rồi phiền anh chuẩn bị đồ cho tôi, ăn xong tôi còn muốn tắm nữa
Mọi động tác của hắn dừng lại, nghĩ cô chắc chắn chạy thoát nhưng camera khắp hành lang , trong phòng cả tòa nhà đều có hơn nữa vệ sĩ cũng canh chừng nghiêm ngặt
- Được, cô cũng đừng nghĩ đến việc chạy thoát khỏi tôi
Bây giờ phải nịnh nọt lấy lòng tên đó nghĩ cách cởi trói liên lạc với Mạc Hàn Lâm.Nhưng một cô gái từ đâu xuất hiện
- Cô chính là người Phùng Lam mang về sao, đừng hòng cướp đc trái tim anh ấy
Diệp Lục đoán đây chắc là người tình của anh ta liền châm trọc
- Chắc tại cô xấu quá , anh ta chơi trán rồi mới để ý đến tôi
- Cô ..đồ hồ ly tinh
Kế hoạch thành công giờ chỉ cần cô ta cởi trói cho Diệp Lục là xong
- Không phải tôi muốn cướp anh ta .Nếu cô muốn thành công theo đuổi anh ta thì tôi có cách
- Cách gì?
- Tất nhiên , muốn chiếm trái tim hắn thì chỉ có duy nhất mình cô làm được thả tôi đi thì cô sẽ còn một mình , có tôi ở đây sẽ cản trở tình cảm của hai người
- Cô nói thật không?
- Tin tôi đi nhất định thành công
- Được
Cô thành công cởi được trói
-Bên ngoài có nhiều vệ sĩ chúng ta đổi quần áo cho nhau cô mặc đồ của tôi mới thành công thu hút sự chú ý với lại tôi cũng dễ rời khỏi đây hơn
Diệp Lục mặc bộ đồ cô ta ra ngoài lập tức liên lạc với Mạc Hàn Lâm ra chỗ đó đón mình ,Lưu Dực lái xe đến nơi cũng may là cô an toàn
- Sao cô thoát khỏi tay tên đó vậy?
- Có người giúp
Phùng Lam trở về phòng không thấy cô đâu chỉ thấy người tình của hắn mặc đồ của cô
- Cô gái đó đâu?
- Em thả cô ấy đi rồi
Hắn vô cùng tức giận.Còn cô gái này thì nghuến răng như sắp khóc thì ra từ trước đến nay anh ta chưa từng yêu cô, phải phí công chạy theo sau hắn mắt cô mù mới đi yêu tên khốn nạn này.