Hắn gọi là Cao Chinh, ngươi nói không sai, chính là Cao Cao Chinh, Cao Chinh Chinh.Hắn bây giờ muốn thú nhận sa ngã vĩ đại của đời hắn là quen biết một tên siêu cấp vô địch dã man phích lịch Tiêu Vân. Từ sau khi sống chung, cậu liền không khách khí leo thẳng vô phòng hắn, cũng tùy tiện gọi hắn tiểu công, mặc dù phụ huynh hai nhà ở đây, cũng không buồn xấu hổ tý nào.
Trên thực tế thì, ngủ trên cùng một cái giường lâu như vậy rồi, bọn hắn còn chưa có làm ra cái hoạt động nào ngoài nắm nắm hai cái tay, hun hun hai cái má. Sáng sớm tuần thứ 6, tên kia dĩ nhiên lại còn vô cùng ai oán mà oán trách hắn, nói hắn không thể thỏa mãn ‘tính’ phúc của cậu, thậm chí còn có ý đồ mún tụt quần hắn ra coi ta có phải bị bất lực rùi hay không.
Nhưng tiểu thụ của hắn trừ tính tình táo bạo, dục cầu bất mãn, ngoài mặt không nghe lời lắm ra, đều là ưu tú bậc nhất. Thành tích học tập năm nào cũng vĩnh viễn xếp thứ hai, ngươi hỏi tại sao không phải xếp thứ nhất hả? Ông bà ta thường nói, đứng đầu nhiều chuyện không tốt, phải chừa cho người khác chút hy vọng nữa nha, hơn nữa, xếp thứ 2 còn có vẻ bình dị gần gũi, không làm cho người khác đố kỵ nha! Hơn nữa tướng mạo kia, hai tròng mắt thiệt là to, sống mũi cao cao, đôi môi hơi mỏng, ngay cả cái lỗ mũi kia so với Phan An còn đẹp trai siêu cấp hơn gấp 100 lần. Làm hắn yêu chết không thôi… Mời các bạn cùng đón đọc truyện ngôn tình đam mĩ dễ thương này!
Bình luận truyện