Nàng nói xong định trở gót đi ngay. Địa Ngục thư sinh toan ngăn nàng lại, nhưng chàng xoay chuyển ý nghĩ rồi thủ tiêu ý định đó, chàng đứng ngây người ra nhìn bóng hồng cho tới khi mất hút. Rồi chàng nở một nụ cười mai mỉa là mình đã bỏ việc đến Tưởng phủ cầu thân, đã phản kháng phụ mệnh, để rước lấy một trường vô thú vị. Nhưng thiếu nữ áo hồng cả vẻ mặt hờn giận hay vui mừng đã in sâu vào óc chàng. Con người ta ai cũng bị một nhược điểm chi phối, nếu không có nhược điểm này thì thật là hoàn mỹ, cái gì mà người không lấy được thì coi rất trọng rất quý.
Địa Ngục Thư Sinh, một danh xưng rùng rợn, nỗi khiếp sợ của võ lâm. Chàng vang danh chốn giang hồ vì "độc thủ", một cánh tay độc, một bàn tay của Tử Thần, hễ xuất ra là đối thủ sẽ như đã nhận được trát gọi của Diêm Vương. Tuy "độc thủ" nhưng lại "phật tâm", một môn võ công tối độc, nhưng chỉ dùng để trừ gian vệ đạo.
Bình luận truyện