Em thụ sinh ra nhược trí nên bị ba mẹ ghét bỏ. Anh công lần đầu gặp em đã có cảm tình mãnh liệt với em, làm tất cả để được bên cạnh em, bảo vệ em.Em thụ thì dễ thương khỏi nói, tuy bị nhược trí nhưng cái gì liên quan đến anh công là rất thông minh. Anh công thì kiểu “kiếm tiền và đi thị oai cứ để anh lo, em chỉ cần để cho anh ôm ôm, hôn hôn, làm làm thôi”. Em thụ thì đã “vi diệu” từ nhỏ.
Điều đặc biệt, lúc được sinh ra em không khóc. Lạy hồn chim én, không khóc mà sống khỏe mạnh được đến giờ hả má, không khóc là biểu thị em bé bị ngạt thở, ngỏm luôn đó.Đó là lí do vì sao mà các bác sĩ phải đánh vô mông trẻ sơ sinh để bé khóc đó. Cơ mà không, em thụ lì lắm. Thường thì mấy đứa khác người là nhân tài mà.
Anh công 12 tuổi cao 1m75, kiếm về cho gia đình 10 triệu nhân dân tệ. Đối với điều này, bạn Mèo 16 tuổi cao 1m55 và bạn Tưởng Trạch Hàm 12 tuổi còn đang ôm em trai đi học tập kinh doanh biểu thị vô cùng bất công. Ta đã nói là mấy đứa khác người toàn nhân tài mà. Mà nam nhân nào trong cái nhà này cũng đều “thần thái”. Ngay cả thằng em họ của tiểu Kỳ là trọng sinh. Làm qué nào mà mới 5 tuổi đã có cái khí thế dọa người với cái mặt lạnh như tiền rồi. Nói vậy thôi, quan trọng nhất vẫn là thần thái.
Bình luận truyện