Khoảng thời gian xa cách dài như thế, cả hai gặp lại nhưng thật sự không thể nhận ra nhau. Bởi, hắn và nàng đều thay đổi. Hắn chỉ xem đây là một lời hứa phải bảo vệ nàng. Hắn chưa từng nghĩ, cũng chưa dám nghĩ tới, bản thân lại yêu nàng sâu đậm như vậy. Bây giờ, đã lụy tình rồi nhưng không thể nào bộc lộ rõ ra. Ôi ai thấu cho nỗi đau này của hắn đây. Người mình yêu ngay đây mà không thể nào với tới được.
Hắn, có thể vì nàng đến giang sơn nước nhà, tất cả nằm gọn trong lòng bàn tay mà không cần đến, hắn chỉ cần nàng, trong tim hắn vốn chỉ có nàng, chưa từng ai có thể được vị trí đó. Còn nàng, tình cảm của nàng đối với hắn chính là si tình nhu nhược nhưng không nói ra, lúc nào cũng tỏ ra vô tình lạnh nhạt như thế, nhưng hắn có lẽ không dễ biết được trái tim nàng vốn đã nằm ở chỗ hắn, đời này kiếp này mãi không thay đổi. Nhưng, hắn vì nàng từ bỏ giang sơn…
Nàng chỉ vì thù hận phải trả mà không thể quay đầu lại với hắn. Thật đau xót thay cho hai con người có duyên nhưng không có phận. Liệu nàng với hắn có thể đường đường chính chính đến bên nhau?
Bình luận truyện