Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý, tất cả đều chỉ có thể phụ thuộc vào hai chữ "nhân duyên". Cũng chính vì nhân duyên này, cuộc đời của con người lại hoàn toàn thay đổi. Người ta nói không sai, tình yêu sẽ khiến cho những người đang yêu trở nên mụ mị đầu óc. Bởi vì, toàn bộ tâm trí hết thảy đều đã đặt hết lên tâm tư của người mất rồi.
Phật trước kia đã từng dạy, ngoái đầu nhìn lại năm trăm lần mới đổi lại kiếp này gặp thoáng qua. Như vậy, phải có duyên như thế nào mới có thể bên nhau? Kiếp trước, phải gặp nhau bao nhiêu lần thì kiếp này mới có thể yêu nhau? Yêu, đó là điều ngọt ngào biết bao nhiêu. Chỉ những ai đang yêu mới có thể hiểu được giá trị thực sự của nó. Vẫn biết khi yêu chẳng khác nào tự mình chôn chân xuống nấm mồ của tình yêu, nhưng con người vẫn luôn luôn bất chấp, điên cuồng, không cách nào có thể rời bỏ được tình yêu. Yêu một người không khó, chỉ cần chúng ta cố gắng mở lòng tiếp nhận. Nhưng để quên đi một người sẽ rất khó khăn, bởi tình yêu ấy đã vô thức nảy mầm ở trong trái tim của ta. Yêu, yêu điên cuồng, yêu bất chấp...
Bình luận truyện