Bầu trời xám xịt tỏa ra một làn hơi buồn tẻ như mất đi sắc màu. Gió thoảng qua cũng không hề mang lại chút mát mẻ, thay vào đó nó dường như hợp nhất hết tiếng ốn trong bán kính năm dặm lại đem ném ra thành một tiếng ồn lớn và đục ngầu.
Dường như dù trường đại học nào thì nơi đây vẫn luôn náo nhiệt. Điều này đã trở thành hiện tượng truyền thống, từ sân vận động, đến nhà ăn, giảng đường, đặc biệt là kí túc xá cho sinh viên, nơi nào cũng ồn ào náo nhiệt như vậy. Tây Tây hét lên, tưởng chừng như để giải phóng năng lượng thừa của tuổi trẻ.
Kí túc xá của các cô gái luôn là nơi khởi đầu của những tiếng ồn. Những cô gái từ khắp nơi tề tụ lại trong căn phòng kí túc vỏn vẹn hai mươi mét vuông, giữa những tiếng ríu rít ồn ào thoang thoảng nhiều giọng nói vùng miền khác nhau hòa quyện lại. Họ như thể tìm thấy chị em thân thích sau bao năm xa cách của mình và sẽ luôn có vô vàn chủ đề để bàn tán, những thanh âm trầm bổng tạo nên một bản sonata đáng lo ngại.
Cuối chiều, nắng và gió mạnh mẽ như cổ phiếu blue-chip<*> kéo những đám mây dày đặc cả ngày xé tan ra. Các tòa nhà ở phía chân trời bị cắt thành các khối hình học bất thường sau khi bị cửa kính màu xanh chặn lại, rơi vào một góc phòng trở nên sáng rực rỡ. Ánh mặt trời rọi xuống thân ảnh của cô gái nhỏ Thành Tây.
<*>: Bắt nguồn từ cách gọi các thẻ đổi tiền trong trò chơi pocker tại các sòng bài lớn trên thế giới. Từ « chips » dùng để chỉ các tấm thẻ nhựa dùng để quy đổi tiền khi chơi.
Giá trị của thẻ khác nhau tùy thuộc vào màu sắc. Nhưng thường thì màu xanh (blue) là mà có giá trị cao nhất. Vậy nên ghép hai từ "blue chips" là để chỉ các cổ phiếu chất lượng cao do các công ty lớn phát hành.
Bị ánh nắng xuyên qua, Thành tây cuối cùng đã tỉnh lại sau cơn ác mộng, mồ hôi lạnh ẩm ướt đọng lại trên trán và thái dương.'Ừ! Nắng tắt rồi!'cô lười biếng nâng eo nhỏ lên, xoa xoa cổ và thái dương với vẻ mặt đau khổ, miệng lầm bầm than rằng dạo này cô luôn có những giấc mơ lộn xộn khó hiểu khi ngủ.
Tại tầng 3 của kí túc xá nữ, phòng 302 có bốn cô gái sống trong đó, tất cả bọn họ đều chung khoa ngoại ngữ, ngoài ra giữa các cô gái cũng có khá nhiều điểm giống nhau. Tất nhiên, nhiều hơn nữa chính là sự khác biệt.
Ở đây có bốn cái giường xếp thành một dãy cực kì ngay ngắn, giường bên trái có khắn trải giường màu hồng đầu giường có cái gối tự hình con thỏ trông khá lưu manh, cái tủ đầu giường treo đủ thứ đồ với phong cách hoạt hình mạnh mẽ. Đối với bức tường trắng nó được chủ nhân phát huy hết trí tưởng tượng ngây thơ, những chiếc áp phích người nổi tiếng đẹp trai gần như bao phủ hết bức tường. Chủ nhân của chúng chính là cô nàng thắt bím tóc hai bên Lâm Huyền Nguyên, cô nàng có vẻ như là một kẻ đu idol chính hiệu.
Trái ngược với giường của Lâm Huyền Nguyên, giường ngoài cùng bên phải bao phủ màu xám cùng chăn lông màu xanh lá cây đậm. Trên giường có một số thứ không thể giải thích được chẳng hạn như tất, sách.. Tôi không biết. Tôi tưởng chủ nhân chiếc giường này là đàn ông đấy.
Lúc này Lâm Huyền Nguyên đang cầm tấm áp phích của nhóm nhạc thần tượng của hàn quốc BigBang, miệng ngâm nga hát, tay treo tấm áp phích lên bức tường bên trái.
Thành Tây cầm quả táo lắc lắc đầu đầu ẩn ý: ' Chậc chậc chậc, lại là ai nữa vậy? Lại có tình mới sao?'.
"BigBang." Lâm Huyền Nguyên nói một cách thần bí, "Một sự kết hợp rất phổ biến ở Hàn Quốc, đẹp trai không?'.
" Đẹp trai "Thành Tây cắn một miếng táo rồi nói tiếp: 'Trông không giống đàn ông cho lắm '.
Lâm Huyền Nguyên như muốn phản kháng nhưng tiếp theo bỗng phòng ngủ bị đóng sầm lại, Lý Mạn Ni loạng choạng đi vào với mấy cái túi trên tay, sắc mặt trông không tốt cho lắm. Cô cởi bỏ đôi giày cao 7cm trên chân, ném cái túi xuống giường bên cạnh Lâm Huyền Nguyên, cẩn thận cởi chiếc váy đang mặc rồi dùng khăn lau đi lớp kem nền dày trên mặt rồi thở hổn hển nói: ' Tôi kiệt sức rồi.'
Nhìn cô như vậy, Thành Tây và Lâm Huyền Nguyên cũng biết tại sao cô lại đi, hai người đồng thanh: 'lại đi mua sắm? Lần này ai là người thanh toán?'
Lý Mạn Ni yếu ớt liếc bọn họ một cái, nói: 'Cái mới, các cậu mới không biết.'
" Cô không cần hỏi. "Thành Tây cuối cùng cũng lau sạch quả táo trong tay, nhìn Lý Mạn Ni nói: ' Anh nhất định không hứa với bạn gái nữa, lại để em thanh toán tiền.'
Lâm Huyền Nguyền trầm ngâm gật đầu, sau đó liền trầm ngâm lắc đầu, tựa hồ như đang nghĩ tới điều gì đó, nói: ' chậc chậc chậc chậc, tớ nhớ tới một câu nói, sự khác biệt giữa phụ nữ tốt và phụ nữa xấu, phụ nữ tốt thích liền nói thích, không thích thì không thích, đối với phụ nữ xấu thích hay không thích đều không nói thẳng ra a. Lý Mạn Ni, cậu nhất định là phụ nữ xấu.'
" Này? "Thành Tây lên tinh thần, hưng phấn nhìn Lâm Huyền Nguyên hỏi: ' Vậy cậu nói xem tớ tốt hay xấu?'
" Cậu?'Lâm Huyền Nguyên nhìn Thành Tây chậm rãi nói: ' Cậu không tốt không xấu, chính là rẻ' Lâm Huyền Nguyên cố ý thêm chữ ' rẻ'.
"Đồ rẻ tiền, cả nhà cậu đều rẻ tiền!'Thành Tây bất mãn đáp lại, sau đó Lâm Huyền Nguyên và Lý Mạn Ni cười phá lên.
Tiểu Vũ lúc này mới đẩy cửa bước vào, giống như Lý Mạn Ni ngã xuống giường quay lại hét lớn: ' Mệt chết tôi rồi..'Quần áo ướt đẫm mồ hôi, trán và thắt lưng túa ra toàn là mồ hôi. Thành Tây, Lý Mạn Ni, Lâm Huyền Nguyên đang nhìn chằm cào Tiểu Vũ và mìn cười đầy ẩn ý.
" Tiểu Vũ "' Cậu vừa hẹn hò với Nhân Tri đúng không?'Thành Tây nói đầy ác ý.
"... "
Tiểu vũ thản nhiên đáp lại, vài giây sau liền bật người xuống giường, nhìn họ rồi kinh ngạc nói: ' Các cậu nghĩ tớ đi cùng anh ấy sao?'
" Hehehehe.. "vài người cười nham hiểm, Thành Tây nói 'cái gì làm cho cậu có thể đổ mồ hôi đỏ bừng mặt thế kia? Hehehe, cậu thật sự, nên nghỉ ngơi, hehehehehe..'
" Này này này này cái em gái cậu! "Tiểu Vũ đáp: ' Chậc chậc, cái suy nghĩ của cậu thật sự rất bẩn thỉu, quá bẩn thỉu, quá vô lý, chúng tôi chỉ là đi dạo thôi chỉ là.. chỉ là..'
" Chạy à?'một vài cô gái đồng thanh, 'cậu bị ốm sao, cậu định hẹn hò với bạn trai của cậu sao!'
Tiểu Vũ nằm xuống và nói điều khiến mọi người không thốt nên lời: 'Cuộc sống nằm trong sự vận động'
Cô như thế này, không ai biết cô đang nghĩ gì, sắp làm gì, thực sự quan tâm đến điều gì. May mắn thay bạn trai cô Nhân tri luôn có thể bao dung cô. Tiểu Vũ và Nhân Tri quen nhau gần một năm từ hồi mới vào đại học, suốt một một năm này Tiểu Vũ luôn bày đủ trò nhưng Nhân Tri vẫn không hề phàn nàn. Vì vậy anh ta có một biệt danh: Teenage Mutant Ninja Turtles
Vài người từ từ tản ra, chỉ có Thành Tây vẫn lầm bầm ' Ngoài chạy, một nam một nữ còn có thể làm môn thể thao khác.'
Tiểu vũ phớt lờ cô, Lâm Huyền Nguyên quay lại giường nhìn tấm áp phích, Lý Mạn Ni cũng nằm lại trên giường nhắn tin cho ai đó.
Thành Tây thở dài, đặt hai tay lên ngực, lắc đầu: 'Thật nhàm chán!'Cô chợt nghĩ ra điều gì đó, cầm điện thoại lên bấm một dãy số, cao hứng nói: 'Lục Minh Chí, đi ra, tôi đã nghĩ đến một công việc kinh doanh tốt, đi ra nhanh đi!'
Khi Tiểu Vũ và Lý Mạn Ni Nghe thấy cái tên Lục Minh Chí, họ nhất trí lắc đầu cảm thán: ' lại là anh ta-'Thành Tây cúp điện thoại, nhíu mày, các đường nét trên mặt như quấn vào nhau, duỗi ngón trỏ ra lắc lắc nói: ' cô không hiểu chúng tôi là đối tác làm ăn. Là một người phụ nữ mạnh mẽ, tôi phải nắm bắt cơ hội. Tất nhiên, cơ hội này phải được hoàn thành với các đối tác kinh doanh!'
Thành Tây mở tủ ra nhìn bên trong có mấy cái áo phông, ngập ngừng nói: ' Tôi nên mặc cái nào?'
Lý Mạn Ni bất lực đứng dậy, chống tay lên vai cô nói: ' Chị ơi, hè rồi cậu đừng cứ mặc mãi mấy cái áo phông này được không? Thỉnh thoảng cậu mặc váy đi chơi có được không hả?'
"Thế này làm sao tìm được một anh bạn trai? Tớ thật sự lo lắng cho cậu!"
Thành Tây quay đầu lại nói: ' Hay là cậu cho tôi mượn quần áo để mặc?'Lý Mạn Ni gật đầu mở tủ quần áo của mình, áo quần của nhiều nhãn hiệu khác nhau được treo ngay ngắn. Cô ấy nói: 'Mặc dù tôi nặng 20 cân<*>, tôi tin rằng cậu vẫn có thể ặc một vài cái. Cậu mặc được cái nào liền tặng cậu làm quà nha.'
<*> cái này tui không rõ về cân nặng bên trung á mọi người, nêu ai biết có thể nhắc để mình bổ sung nha
Thành Tây nhìn cái váy ngắn cũn cỡn, áo lửng, quần dài trong tủ mà nuốt nước bọt: ' Tớ biết rồi, có thể chọn quần áo cho tớ được không?'
Khi bước ra khỏi phòng ngủ, Thành Tây đã thay ra một bộ quần áo mói, váy khoét sâu ở ngực, đi đôi giày cao gót 5cm, mặt chưa trang điểm, tóc vẫn buộc đuôi ngựa một cách tùy hứng, hoàn toàn không hòa hợp với bộ đồ cô đang mặc trên người.
Lục Minh Trí và Thành Tây hẹn gặp nhau trên băng ghế thứ 2 ở khuôn viên trường, đó là nơi cũ cô và anh. Ngay khi Thành Tây ngồi xuống, Lục Minh Trí kinh ngạc bước tới, hai mắt mở to như không thể tin được, thận trọng hỏi: ' Cô là Thành Tây?'
"Này! Tôi là ai?" Thành Tây bất cẩn đứng dậy quay người lại nói, ' Thế nào? Quần áo của Mạn Ni tôi đang mặc!'
Lục Minh Chí vẻ mặt kì quái ngồi xuống, muố gật đầu nhưng lại do dự: ' Cái này, cái này, kì thật cô cùng Lý Mạn Ni là 2 cái phong cách, cô, cô, cô vẫn nên đi con đường của chính mình.'
Thành Tây có phần thất vọng ngồi xuống, và sau đó nói: ' cậu có nhận ra các bạn học gần đây rất trống rỗng. Họ cần một cái gì đó thú vị cào cuộc sống của họ.'
Lục Minh Chí bắt tay Thành Tây, cảm khái: ' các anh hùng cũng thấy như vậy! Tôi cũng phát hiện ra vấn đề này.'
"Ồ?'Thành Tây quên đi thất vọng vừa rồi, hưng phấn nhìn Lục Minh Chí, ' Cậu cũng cho rằng đây là cơ hội kinh doanh sao?'
" Tất Nhiên ", Lục Minh Trí đáp.
Thành Tây nhìn anh tán thưởng nói: ' cho nên, tôi nghĩ nếu chúng ta mở công ty trò chuyện, hẳn công việc kinh doanh sẽ rất tốt.'
" Cũng không. "Lục Minh Chí phủ nhận ý nghĩ của Thành Tây ' lúc này, anh hùng coi như không có gì giống nhau, tôi nói, nên như vậy---' Lục Minh Chí áp lên tai Thành Tây thì thào cái gì đó.
Lục Minh Chí chưa kịp nói xong, Thành tây đã mở to mắt quát: ' Cái gì? Bán phim AAAA?'
" Này, cô hét cái gì vậy!"Lục Minh Chí vội vàng che miệng Thành Tây, 'Câm miệng đi, sợ người khác không nghe thấy sao?'
Thành Tây nhận ra phản ứng của cô hơi quá, đảo mắt nhìn xung quanh, đã rõ không ai để ý đến lời cô nói, sau đó hạ giọng nói: 'vậy thì quá mạo hiểm! Anh thật điên rồ.'
Lục Minh Chí kéo Thành Tây lại và nói điều gì đó sâu sắc: 'không bán nội dung khiêu dâm, cô không nhận được tiền.'Anh ấy vỗ vai Thành Tây và nói chắc nịch: 'cô vẫn chưa nhìn rõ vấn đề này, chúng ta là đang khởi nghiệp, chúng ta đang gặp khó khăn, chúng ta đang nỗ lực đấu tranh, Thành Tây, để cảm ơn cô đã tham gia--' Lục Minh Chí lấy ra một vài vé đã ăn uống và nói, ' Đây là cho bạn vè của cô, mọi người ăn uống vui vẻ.'
Thành Tây cầm lấy tấm vé, cẩn thận nhìn dòng chữ trên đó, khẽ lẩm bẩm: ' Pinruo BBQ..'