Lưu Anh Nam hoàn toàn bó tay, cách rèm có thể nhìn thấy dáng người thon cao và đường cong thướt tha của Nhậm Vũ ở bên ngoài. Nhưng chỉ dựa vào như thế, vốn dĩ không thể khơi dậy hứng thú và kích thích của Lưu Anh Nam.
Thực ra, nghiêm khắc mà nói, Lưu Anh Nam không phải là một người thủ dâm đứng đắn, hắn chẳng phải loại người nhìn tranh ảnh trên mạng, xem phim sex là có kích thích, bình thường hắn quay tay đều cần phối hợp với người thật trong nhà tắm.
Cho nên, hắn ngơ ngác ngồi trên giường, nhìn cánh tay còn bó như xác ướp của mình, tuy hắn quen dùng hai tay nhưng tay trái vẫn là chủ lực về phương diện này. Vả lại ngồi mốc ở đây, lại là trong bệnh viện, thực sự không có tí cảm xúc nào.
Nghĩ đến những huynh đài phải vội vã quay tay trong bệnh viện, đó là một sự hành hạ như thế nào chứ. Trong một căn phòng tối om chật hẹp, cưỡng ép mình quay tay không chút sung sướng với một bức ảnh nữ nude ố vàng, vất vả lắm mới xong còn phải cầm đi xét nghiệm. Nếu kết quả không tốt, thì đúng là đã đau lại càng đau hơn, quá bi thảm mà!
Lưu Anh Nam cũng bi thiết nói:
- Chị Hai à, cô cứ để tôi quay tay không như thế thôi à?
- Sao cơ? Nếu không tôi kiếm chậu nước cho anh nhé? –Nhậm Vũ ở bên ngoài rèm nói.
Lưu Anh Nam bó tay, xem ra cô nàng Nhậm Vũ này đã quyết tâm rồi, ma lực của tình người duyên ma còn dang dở quả nhiên đủ lớn. Nhưng dưới tình huống này, Lưu Anh Nam thật sự không có chút hứng thú nào, không hề có cảm xúc muốn quay tay, hơn nữa còn quay chay, cho dù xem Can Lộ Lộ quay tay cũng được mà!
Song Nhậm Vũ kiên quyết như thế, nom bộ dạng làm không ra chút thành tích thì cô sẽ không thả người. Vả lại quả thật đúng như lời cô nói, cứu một mạng người còn hơn xây tháp bảy tầng, Tiểu Linh đã chết hơn một năm, linh hồn vẫn quanh quẩn, đây có lẽ chính là một kiểu ban ơn của anh giai Thiên Đạo. Hơn nữa Âm Tào Địa Phủ cũng không hề có quy định rằng, gặp được du hồn dã quỷ thì phải bắt hết, cũng có thể mắt nhắm mắt mở.
Đôi trẻ đáng thương, Lưu Anh Nam cũng có lòng muốn giúp đỡ họ, huống hồ còn có thể lấy lòng mỹ nữ tuyệt sắc Nhậm Vũ. Hiện tại Lưu Anh Nam đã bất chấp tất cả, dù sao đã xxx với Thẩm Phong, lại tóm gọn Hồng Hà, với Lăng Vân cũng chỉ cách một bước, hắn còn có gì nao núng. Con rận nhiều thêm nữa cũng không ngứa, thêm nợ cũng không lo, một con dê cũng là đuổi, hai con dê cũng là thả. Một cái lỗ cũng là vào, hai cái lỗ cũng là đâm…
Nếu đã quyết định, vậy thì thử một lần xem sao.
Lưu Anh Nam cẩn thận lay lay thần binh của mình, mềm oặt không chút sức sống, mặc cho hắn ảo tưởng Hồng Hà, Lăng Vân thế nào vẫn không hề có phản ứng, đưa tay cho vào, vẫn không được. Đụng chạm cả nửa ngày, cuối cùng hắn chán nản thở dài:
- Không được, thực sự không được.
- Điều này với người thủ dâm mà nói cũng xem như bản năng rồi, không ngờ anh lại nói không được? – Thanh âm khinh thường của Nhậm Vũ từ bên ngoài truyền vào.
Lưu Anh Nam vừa nghe liền không vui, tức giận nói:
- Cô nói dễ lắm đấy, giữa ban ngày ban mặt, lại là trong phòng cấp cứu của bệnh viện, đổi thành cô, cô có thể quay là quay được ư, chung quy phải có chút cảm xúc, có chút hấp dẫn chứ?
- Lại nói, mọi người chúng ta đều là vì giúp đỡ Tiểu Linh và Lý Đại Duy, dựa vào cái gì cứ bảo một mình tôi lo liệu chứ, cô đứng ở bên nói chuyện không thấy đau lưng à?
- Tôi cũng muốn giúp, nhưng về phương diện này tôi thực sự có lòng mà không có sức. –Nhậm Vũ bất đắc dĩ nói.
- Không sao, cô chỉ cần có lòng là được. Thời đại ngày nay, chỉ cần có chí, sắt cũng có thể mài thành kim. –Lưu Anh Nam nói:
- Nếu cô đã có lòng, vậy chúng ta nên đồng tâm hợp lực cùng giúp đỡ họ…
- Anh rốt cuộc muốn nói gì? –Nhậm Vũ hơi mất kiên nhẫn, bởi vì tình trạng thân thể Lý Đại Duy rất không ổn định. Tương tự đó, dưới ánh mặt trời, thân thể Tiểu Linh cũng rất gánh chịu nỗi đau đớn, còn đối mặt với hai lựa chọn khó khăn, bất kể là người hay quỷ, nếu đã quyết định giúp đỡ thì phải giúp đến cùng, Nhậm Vũ chính là người như thế.
Lưu Anh Nam cũng là một người cởi mở, trực tiếp mở miệng nói:
- Cô vào giúp tôi thủ dâm…
- Hả? –Nhậm Vũ khiếp sợ, vội vàng nhìn bốn xung quanh, may mà chỉ có một con quỷ ở bên cạnh. Cô cách rèm nghiến răng nghiến lợi nói:
- Anh điên à?
- Đây là chuyện cứu mạng người, làm việc thiện tích đức, vì thế tôi sẵn sàng cống hiến mầm mống sinh mạng của tôi, nhưng lại có lòng không có sức, hoàn toàn không thể sinh sản chế tạo dưới tình huống không có cảm xúc, kích thích. –Lưu Anh Nam chán nản nói, đồng thời lại chụp cái mũ lớn lên đầu Nhậm Vũ:
- Tôi biết bác sĩ Nhậm có tấm lòng như cha mẹ, ngày ngày đều làm chuyện cứu người chữa thương. Đừng nói nào là hô hấp nhân tạo, tim phổi sống lại, thời khắc quan trọng cho dù bảo cô hiến máu hiến khí quan, dùng tâm địa như Bồ Tát của cô, chắc chắn sẽ không chút do dự. Bởi vậy, chút yêu cầu nho nhỏ của tôi, trong việc cứu mạng người lại tính là cái gì, cô nói có đúng không?
Khà khà… Lời này xem như nói tận vào trong thâm tâm Nhậm Vũ, với tính cách của cô, vào giờ phút sống còn, cô thật sự có thể bất chấp tất cả để cứu người. Nhưng hiện tại, tình huống này…
Lưu Anh Nam biết cô đang lưỡng lự, bèn nói ở trong rèm:
- Nghe nói đã có rất nhiều nơi vào lúc hiến mầm mống sinh mạng, đều có nhân viên nữ chuyên phụ trách giúp đỡ, việc này liên quan tới duy trì nòi giống, tiến bộ nhân loại…
- Lại nói, tôi bây giờ đang là một người bệnh nặng trong phòng cấp cứu, vì sức khỏe, kiểm tra mầm mống sinh mạng, cứ coi như làm kiểm tra toàn diện, thân là bác sĩ cô cũng có trách nhiệm mà. Hoàn toàn có thể coi thành thử máu cho bệnh nhân đang hôn mê. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Đây rõ ràng là thử tinh cho bệnh nhân dâm đãng mà! Nhậm Vũ đỏ mặt, vẻ mặt u ám. Còn Lưu Anh Nam, có thể nói là dốc hết tâm sức, hiểu cách dùng lý, dùng tình đánh động, lớn đến cứu sống chữa thương, nhỏ đến chữa bệnh hành y, từng câu từng chữ đều nhằm vào nghề nghiệp và cá tính của Nhậm Vũ, ép cô ngoan ngoãn nghe theo.
Ánh mặt trời bên ngoài càng lúc càng chói chang, xuyên qua rèm cửa chiếu vào, Tiểu Linh sớm đã trốn đến góc tường, trong ánh mặt trời ẩn chứa Dương khí mạnh mẽ, là khắc tinh lớn nhất của Âm hồn, có thể khiến họ hồn bay phách lạc trong nháy mắt.
Lý Đại Duy trên giường bệnh vẫn hôn mê, thiết bị giám sát điện tâm đồ bên giường hiển thị nhịp tim của cậu ta rất thấp, mạch rất yếu, hoàn toàn có thể nói là quanh quẩn ở Quỷ Môn Quan, tùy lúc đều có thể tắt thở.
Nghĩ đến thân thể bi thảm của một người một quỷ này, lại nghĩ đến kết cục họ sắp đối mặt, Nhậm Vũ cắn răng hạ quyết tâm.
Tốt xấu gì cô cũng từng làm việc ở khoa tiết niệu một thời gian, không dám nói "kiến thức rộng rãi" nhưng cũng xem như có kinh nghiệm nhất định. Song lúc ấy, cô khoác bloose trắng, là bác sĩ, chức trách bên người, còn bây giờ tuy Lưu Anh Nam cũng là người bệnh nhưng Lưu Anh Nam dẫu sao cũng là đối tượng kết thân của cô, mới chỉ gặp mặt mấy lần, còn vì mộ phần mà nợ Lưu Anh Nam mấy vạn tệ. Điều này khiến cô đã gò bó lắm rồi, nếu lại giúp hắn thủ dâm nữa, vậy sau này họ ở bên nhau, há chẳng phải Nhậm Vũ càng không có địa vị?
Thời đại ngày nay, càng lúc càng nhiều phụ nữ bắt đầu nắm giữ thực quyền, bất kể là trong xã hội hay trong nhà, tình huống phụ nữ một tay đảm đương càng lúc càng nhiều. Họ dùng dung mạo xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, tính cách dịu dàng, thủ đoạn đặc biệt, dùng đủ mọi phương thức để chinh phục đàn ông, cho nên họ đòi biệt thự, đòi xe sang đòi tới lẽ thẳng khí hùng.
Nhưng đây chủ yếu là do tỷ lệ nam nhiều nữ ít hiện tại tạo nên, còn có rất nhiều đàn ông trong khi kết giao tôn sùng phụ nữ như công chúa.
Trong quá trình yêu đương, mỗi một người phụ nữ đều bị đàn ông bồi dưỡng thành nàng công chúa kiêu hãnh, gần như có thể hô mưa gọi gió. Tình huống như thế đang càng ngày càng nghiêm trọng, dẫn đến địa vị của phái nam mỗi ngày một đi xuống.
Trong hoàn cảnh này, ý nghĩ của Nhậm Vũ cũng không ngoại lệ. Cô hằng ngày nhìn y tá trong viện so kè bạn trai với nhau, tham khảo các kiểu dạy chồng với nhau, xem bạn trai của ai nghe lời hơn. Nhậm Vũ là nhìn vào trong mắt, ghi vào trong tim, định thi triển hết thảy dựa theo kinh nghiệm của họ.
Một điều quan trọng nhất trong đó là, phụ nữ trước tiên đòi công bằng với đàn ông, thứ hai chính là không thể đáp ứng yêu cầu của đàn ông quá dễ dàng, chiếm được tiện nghi. Mà yêu cầu của đàn ông thực ra chỉ có một!
Có điều bây giờ, Nhậm Vũ còn nợ Lưu Anh Nam mấy vạn tệ, đầu tiên không thể đúng lý hợp tình, thậm chí ngay cả từ chối kết giao với Lưu Anh Nam đều không nói được ra miệng, đây chính là điểm yếu của việc bị nắm đằng chuôi. Nếu lại giúp Lưu Anh Nam thủ dâm, vậy thì hoàn toàn bị người ta dắt mũi rồi.
- Này, cô rốt cuộc nghĩ kỹ chưa, tuy tôi luôn phơi nó ở bên ngoài, bên trên hơi nhăn nhúm, nhưng tôi còn có thể kiên trì, còn đám Tiểu Linh chỉ e không thể chờ nổi. –Lưu Anh Nam nói ở trong rèm, Nhậm Vũ có thể nhìn thấy rõ ràng bóng người phản chiếu trên rèm của hắn. Cả người hắn đứng trên giường, ưỡn thần binh, lắc hông tụt quần, đang "voi khiêu vũ".
Nhậm Vũ nghiến răng nghiến lợi, đỏ mặt, cố lấy dũng khí, lên!