Có những câu chuyện ẩn sâu dưới hiện thực phũ phàng, chôn vùi đi quá khứ đau thương. Lúc sinh ra, chẳng ai mang sẵn tính cách độc ác. Chỉ có những biến cố trong đời tạo nên một con người tàn khốc. Chẳng ai muốn chọn con đường đẫm máu tươi, chẳng ai muốn bản thân sống trong thù hận.
Tà Tích, Thất Trọng các, một đêm hoa bỉ ngạn nở, một đêm máu đỏ tươi đẫm trên tay nàng. Tương gia, chỉ trong một đêm máu chảy thành sông, thây chất thành núi, oán khí dày đặc, không ai ngờ. Tà Tích nàng, một sát thủ máu lạnh không còn chút lòng người, cả nhà mẫu thân cũng ra tay độc ác vì mệnh lệnh của ai đó.
Đúng, nàng trong giang hồ chính là kẻ máu lạnh, và tàn nhẫn nhất trên thế gian này hay là kẻ không có trái tim? Tất cả đều không đúng, nàng cũng chỉ là một kẻ đáng thương bị cả thế gian này quay lưng mà thôi. Trở thành sát thủ, rèn luyện bản thân, trái tim trở nên sắt đá, không còn lệ, không còn tình người. Thật ra Tà Tích nàng chỉ đang che giấu sự yếu đuối vốn dĩ người nữ tử nào cũng có, chính nàng cũng không nhận ra, trái tim tưởng chừng sắc đá ấy cũng biết đau đớn, cũng có thể rơi huyết lệ.
Rất may bên cạnh nàng có một Trịnh Lâm dịu dàng, yêu thương, chăm sóc và luôn bên cạnh nàng những lúc khó khăn. Tà Tích nàng xứng đáng có được một người nam nhân như Trịnh Lâm. Liệu y có thể làm tan chảy trái tim Tà Tích?
Bình luận truyện