Lan Ninh vừa thất nghiệp đã có ngay một công việc tại toà soạn lớn rơi lên đầu. Công việc biên tập lương cao, lại còn phụ trách thần tượng của mình, ai nói thích thì không biết, chứ Lan Ninh chỉ muốn phát điên. Thầy Hạnh Tâm là tác giả tiểu thuyết trinh thám mà Lan Ninh phát cuồng, mỗi bộ truyện anh ra mắt, cô đều phải mua bằng được, đó là còn chưa tính đến các phiên bản bằng ngôn ngữ khác nhau. Trên kia là thầy Hạnh Tâm trong cái nhìn độc giả, còn trong mắt các biên tập viên, anh có biệt danh là Thiên Vương trốn bài.
Tự mình trốn nộp bản thảo chưa đủ, thầy Hạnh Tâm còn đứng lên lập ra một tổ chức chuyên rủ rê, kéo các tác giả nổi tiếng khác xuống chung bãi lầy. Tuýp người như thầy Hạnh Tâm đây, người đời gọi là có tài mà không có đức. Từ khi tiếp nhận công việc mới, hình ảnh thần tượng cao vời vợi của thầy Hạnh Tâm trong Lan Ninh đã nhanh chóng sụp đổ và vẫn còn trên đà xuống cấp.
Làm biên tập viên phải đi giục truyện là chuyện thường, cho dù có phải chuyển từ QQ sang Weibo, sang đến hẳn đời thực mà giục bài đi nữa, Lan Ninh vẫn có thể chịu đựng được. Nhưng sao không có ai nói với cô, biên tập của thầy Hạnh Tâm là phải đút lót bánh ngọt, là phải nấu nướng phục dịch, là phải bán mình đổi lấy bản thảo, làm nô dịch không công chứ?
Bình luận truyện