Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 589: Máu nhuộm Đông Nam Á! (11)



Vào buổi chiều, mặt trời còn chưa hoàn toàn rơi xuống mặt biển, ánh nắng chiều nhuộm đỏ phương tây, ánh nắng rơi xuống mặt biển, một mảnh rực rỡ ánh vàng.
 
Trên mặt biển, ngẫu nhiên có thể thấy được một con tàu vang tiếng còi đang di chuyển như một chiếc lá bồng bềnh.
 
Trên bãi tắm bờ biển, người ra tắm biển không hề giảm đi, ngược lại còn nhiều hơn.
 
Tất cả chỉ là vì thời tiết tại Bangkok thật sự quá nóng.
 
Thời tiết quá nóng đã biến Bangkok trở thành một lò lửa.
 
Bởi vì không chịu được ánh nắng chói chang, mọi người chỉ đành lựa chọn buổi chiều đi ra biển bơi lội thư giãn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
 
Cơn gió muộn màng thổi qua mang theo hơi nóng làm người ta khó thể chịu nổi, Trần Phàm mặc một bộ quần áo mỏng đầy hoa văn đang đứng ngay ban công một biệt thự kiểu Âu cách bờ biển không xa ngắm nhìn cảnh mặt trời lặn, tâm tình vô cùng thả lỏng.
 
Mà một bên, Kroff toàn thân băng kín đang ngồi trên xe lăn, tay cầm kính viễn vọng ngắm nghía những mỹ nữ trong bộ áo tắm bikini, món đồ chơi bị băng kín bên dưới đang không ngừng bành trướng...tiếp tục bành trướng...
 
- Mẹ nó, tôi xin thề với thượng đế, chim nhỏ bị thương là chuyện thống khổ nhất trên thế giới!
 
 Món đồ chơi ở dưới không ngừng bành trướng lập tức tạo ra hậu quả chính là Kroff cảm thấy đau đớn kịch liệt, rơi vào đường cùng hắn chỉ đành buông kính viễn vọng lải nhải mắng to.
 
Bên tai vang lên tiếng chửi mắng của Kroff, Trần Phàm đưa mắt nhìn Kroff đã có vẻ khá hơn nhiều sau hai ngày trị liệu, cười khổ nói:
 
- Kroff, tôi cam đoan, sau này anh nhất định sẽ chết trên bụng đàn bà.
 
- Ha ha. Đồ Tể thân ái, tôi cũng cho rằng như vậy.
 
 Kroff lại ha ha cười, lại đau đớn hít sâu một hơi.
 
Trần Phàm nghĩ nghĩ, cầm chai rượu trên bàn trực tiếp đổ vào giữa hai đùi Kroff.
 
- Ngao...ngao...ngao...
 
Ngay sau đó, tiếng kêu như thoải mái lại như thống khổ của Kroff vang lên, thân hình không thể khống chế run rẩy.
 
- Gặp quỷ, Đồ Tể, anh...Anh không phải muốn tôi thể nghiệm hai thái cực băng hỏa sao?
 
 Nhìn thấy món đồ chơi giữa hai đùi rụt trở về, Kroff cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, cười hắc hắc nói.
 
- Ông...ông...
 
Vừa nói xong, không đợi Trần Phàm mở miệng, một điện thoại vệ tinh nằm trên bàn chợt chấn động lên.
 
Nghe được điện thoại reo lên, Kroff chìa bàn tay phải không bị băng bó cầm di động, mở máy.
 
- Ông chủ điển trai, tôi dựa theo phân phó của ngài giám thị Thủy Trúc bang, phát hiện tuy rằng Thái Hổ lựa chọn thủ đoạn lôi đình giết chết mấy đầu mục hắc đạo muốn phản bội, nhưng cả Thủy Trúc bang vẫn chia làm ba cỗ thế lực, ước chừng có một phần ba nhân số thoát khỏi sự khống chế của Thái Hổ.
 
 Đầu bên kia điện thoại, thanh âm của Jeff thông qua vô tuyến điện chuẩn xác truyền vào trong tai Kroff.
 
- Jeff thông minh, hai chữ điển trai trong miệng mày là lời ca ngợi tốt nhất tao được nghe hôm nay.
 
 Kroff toàn thân băng kín như xác ướp nhưng trên trán lại tuôn đầy mồ hôi. Kroff vui vẻ cười, sau đó trực tiếp kết thúc cuộc nói chuyện.
 
Hiển nhiên hắn cũng không muốn cho Jeff biết sự tồn tại của Trần Phàm.
 
- Đồ Tể thân ái, tên hỗn đản Thái Hổ tựa hồ đã làm chúng ta thất vọng. Hắn cũng không làm được như điều hắn nói, để cho Thủy Trúc bang ổn định lại. Hiện tại Thủy Trúc bang đã chia làm ba cỗ thế lực.
 
 Kroff nói xong, trong con ngươi lộ ra vẻ lo lắng.
 
Hắn biết lần này Trần Phàm đến Đông Nam Á mục đích là vì tiêu diệt Phong Diệp cùng thế lực Thanh bang tại Đông Nam Á, trước đó tiện tay xử lý đám người Stern là vì Stern đã chơi lửa vào người.
 
Nguyên bản dựa theo kế hoạch của Trần Phàm, là muốn thông qua Thủy Trúc bang phát động công kích thế lực Thanh bang tại Đông Nam Á, bức bách Vương Hồng xin Tiết Hồ giúp đỡ, dẫn dụ Phong Diệp tới, sau đó lợi dụng lực lượng của Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn tiêu diệt Phong Diệp, sau đó lại dùng thế tiến công như mưa rền gió dữ diệt trừ thế lực Thanh bang tại Đông Nam Á.
 
Hiện giờ Thủy Trúc bang chia năm xẻ bảy, làm Kroff cảm thấy sự tình phát triển có chút chệch hướng theo kế hoạch của Trần Phàm.
 
- Kroff, đại lục có một câu gọi là tâm thuật của đế vương. Cái gọi là tâm thuật đế vương chính là chỉ một điều, hoàng đế đem các đại thần đùa bỡn trong lòng bàn tay. Trên thực tế vô luận là một quốc gia hay một tổ chức, tâm thuật đế vương đều tồn tại, mà điều kiện tất yếu để nó tồn tại chính là có một đám đại thần vây quanh hoàng đế chuyển động.
 
 Trần Phàm nhìn ánh hoàng hôn cuối cùng ở trời tây, thản nhiên nói:
 
- Đối với những đại thần kia mà nói, trong lòng có gây rối cũng tốt, đảm đương chó săn cũng vậy, tóm lại bọn hắn phải vây quanh hoàng đế chuyển động, chỉ có như vậy hoàng đế mới có thể thông qua đủ loại thủ đoạn đùa bỡn bọn hắn trong tay, do đó nắm giữ quyền sinh sát!
 
- Nếu những đại thần kia lập tức chết hết, hoàng đế sẽ không được chơi. Dù sao dưới tay hắn còn cần có người để làm việc, không có khả năng bất cứ chuyện gì cũng tự mình đi làm.
 
 Trần Phàm tiếp tục nói:
 
- Tình cảnh của Thái Hổ chính là như vậy. Toàn bộ thủ hạ trung tâm của hắn đều chết hết, ở dưới tình hình này, hắn có khả năng làm chính là đưa lên đám thủ hạ mới. Làm như vậy tuy rằng có thể bảo trì được quyền lực của hắn nhưng không thể nào trở lại như trước.
 
- Đồ Tể, chẳng lẽ anh muốn nói cho tôi biết loại cục diện này anh đã đoán được?
 
 Kroff nghe như lọt trong sương mù, nhưng vẫn hiểu được ý tứ của Trần Phàm.
 
Trần Phàm mỉm cười gật đầu:
 
- Cục diện này nếu so với kế hoạch của tôi càng thêm hoàn mỹ.
 
- Anh muốn nói, Thủy Trúc bang vừa loạn, không cần Thủy Trúc bang phát động tiến công, Thanh bang sẽ chủ động phóng ra?
 
 Thân là trùm buôn lậu vũ khí lớn nhất nước Nga thậm chí là toàn cầu, mặc dù Kroff háo sắc, tính tình cổ quái nhưng chỉ số thông minh cũng không thấp.
 
Trần Phàm gật đầu:
 
- Đúng vậy. Vô luận là Tiết Hồ hay là Vương Hồng đều là kẻ tham lam, bọn hắn sẽ không chịu bỏ qua cơ hội này. Thanh bang luôn có thói quen vận dụng Phong Diệp đi chém giết tranh đoạt địa bàn.
 
Kroff cũng nở nụ cười:
 
- Cứ như vậy Phong Diệp sẽ chủ động đi vào Đông Nam Á, Đồ Tể, tôi rất hiếu kỳ, kế tiếp anh sẽ làm như thế nào đây?
 
- Phải biết rằng, mỗi lần Phong Diệp xuất động cũng không mang nhiều vũ khí bên mình, bọn hắn đến mục tiêu mới do người phụ trách Thanh bang địa phương cung cấp vũ khí.
 
 Trần Phàm lạnh lùng cười:
 
- Chỉ cần nắm giữ hành tung của Phong Diệp, biết được địa điểm cùng thời gian bọn hắn lên bờ, lấy sức chiến đấu của Địa Ngục Hỏa giết chết bọn hắn so với giết chết một đám cừu còn dễ dàng hơn!
 
- Đồ Tể, ca ngợi anh, anh thật sự là quá âm hiểm, ha ha...
 
 Kroff nghe xong chợt ngẩn ra, sau đó nở nụ cười quái dị.
 
Từ đêm xảy ra chuyện, Thái Hổ cũng không về sơn trang kia.
 
Sở dĩ hắn không về sơn trang, thứ nhất suốt hai ngày qua hắn đem toàn bộ tinh lực tiêu phí trong việc ổn định Thủy Trúc bang, lại thêm những gì đã phát sinh đêm đó điêu khắc thật sâu trong nội tâm của hắn, không sao xóa nhòa đi được.
 
Sợ hãi.
 
Hắn đối với việc cả tòa sơn trang biến thành tử thành đêm hôm đó, đã tràn ngập nỗi sợ hãi, hắn không muốn ở lại trong sơn trang, bởi vì thời khắc nào hắn cũng nhớ tới cảnh tượng địa ngục đêm hôm đó, nếu còn ở lại nơi đó, Thái Hổ luôn cảm thấy vong hồn của Stern cùng đám thủ hạ luôn vờn quanh bên cạnh hắn...
 
Trong một biệt thự khu nhà giàu Bangkok.
 
Thái Hổ cũng không gọi vưu vật khêu gợi tới biệt thự cùng hắn lăn trên giường lớn.
 
Hắn không có nhã hứng đó.
 
Bởi vì tuy rằng Trần Phàm tha cho hắn một mạng, nhưng lại hạ mệnh lệnh cho hắn: ổn định Thủy Trúc bang xong sau đó tuyên chiến với Thanh bang!
 
Hiện giờ, Thủy Trúc bang chia làm ba cỗ thế lực, hơn nữa lòng người cực kỳ không xong.
 
Hắn rơi vào nguy cơ trước nay chưa từng có.
 
Nhưng so sánh với việc tổn thất một bộ phận quyền lực mà nói, hắn càng thêm lo lắng Trần Phàm có thể vì vậy mà tiễn hắn xuống làm bạn với Stern hay không.
 
Ngay khi Thái Hổ kinh hồn táng đảm, không biết làm sao hướng Trần Phàm báo cáo kết quả thì điện thoại của hắn chợt vang lên.
 
Thanh âm khe khẽ vang lên rơi vào trong tai Thái Hổ, lại giống như sấm sét, làm hắn cả kinh nhảy dựng lại khỏi ghế.
 
Kiệt lực khống chế tâm tình của mình, Thái Hổ cầm lấy di động, là một dãy số xa lạ.
 
Là Đồ Tể sao?
 
Nghĩ đến hai ngày trước khi Trần Phàm rời đi sơn trang có nói sẽ gọi điện thoại cho mình, trái tim Thái Hổ treo cao trên cố họng, thậm chí ngừng thở.
 
Do dự một lúc, cuối cùng Thái Hổ nhận nghe điện thoại nhưng không hé răng.
 
- Thái Hổ.
 
Ngay sau đó, thanh âm làm cho hắn vĩnh viễn khó quên chợt vang lên.
 
Thanh âm truyền vào trong tai, Thái Hổ chỉ cảm thấy lông tơ cả người chợt dựng lên, một cảm giác sợ hãi tận sâu trong linh hồn trong nháy mắt chiếm cứ thân thể hắn, thế cho nên bàn tay cầm điện thoại của hắn không thể khống chế run rẩy lên.
 
- Đồ Tể tiên sinh tôn...tôn quý, chào ngài.
 
 Dù khẩn trương sợ hãi tới cực điểm, nhưng Thái Hổ không có dũng khí cúp điện thoại, mà run rẩy mở miệng.
 
Đầu bên kia điện thoại, Trần Phàm nhận thấy được vẻ sợ hãi toát ra trong giọng nói của Thái Hổ, hắn biết hôm nay Thái Hổ đã sợ hắn tới tận xương tủy, nhưng vì để cho Thái Hổ hoàn toàn thần phục hắn. Trần Phàm vẫn dùng loại ngữ khí trầm thấp nói:
 
- Thái Hổ, mày thật làm cho tao thất vọng rồi.
 
Phốc thông!
 
Bên tai vang lên lời nói của Trần Phàm, Thái Hổ lập tức xụi lơ ở trên mặt đất, cả người không ngừng run rẩy.
 
- Nhưng...Thái Hổ, tao còn có thể cho mày một lần cơ hội.
 
 Trần Phàm biết nếu còn tiếp tục uy hiếp, chỉ sợ ngay cả dũng khí nghe điện thoại Thái Hổ cũng không còn, vì thế đột nhiên chuyển giọng.
 
Tao còn có thể cho mày thêm một cơ hội!
 
Giờ khắc này, Thái Hổ chỉ cảm thấy đây là một câu nói êm tai nhất trên thế giới, hắn có loại cảm giác như từ địa ngục về đến thiên đường.
 
Nỗi sợ hãi khôn cùng nháy mắt biến mất trên mặt Thái Hổ, chỉ còn lại vẻ kích động không gì sánh kịp:
 
- Đồ Tể tiên sinh tôn...tôn quý, cảm ơn ngài cho tôi thêm một lần cơ hội! Tôi cam đoan lần này tôi tuyệt đối sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ ngày giao cho tôi!
 
- Trước mắt Thủy Trúc bang của mày đã bị chia năm xẻ bảy, Thanh bang hẳn sẽ thừa dịp này mà động thủ.
 
 Trần Phàm nghiêm mặt nói:
 
- Hơn nữa sẽ vận dụng Phong Diệp!
 
Phong Diệp.
 
Nghe được hai chữ này, trái tim Thái Hổ đột nhiên trầm xuống, hắn biết rõ sự đáng sợ của Phong Diệp.
 
- Nghĩ biện pháp điều tra thời gian cùng địa điểm đổ bộ của Phong Diệp.
 
 Trần Phàm trầm giọng nói.
 
Thái Hổ vội cung kính trả lời:
 
- Xin ngài yên tâm, tôi cam đoan sẽ không làm ra sai lầm gì!
 
- Theo tao được biết, mỗi lần Phong Diệp xuất động, nhập cư trái phép đều thông qua đầu rắn trong Thanh bang.
 
 Trần Phàm lạnh lùng nói:
 
- Mày xác định mày có thể lấy được tin tức chuẩn xác?
 
- Đồ Tể tiên sinh tôn quý, Phong Diệp luôn luôn là đối tượng mà tôi canh phòng rất cẩn mật. Vì phòng ngừa Phong Diệp đột nhiên xuất hiện ở Thái Lan, tôi đã bỏ rất nhiều thời gian sắp xếp một cây đinh trong tổ chức nhập cư trái phép của Thanh bang, chỉ cần Phong Diệp vừa xuất động tôi lập tức có thể thu được tin tức.
 
- Tao chờ tin của mày.
 
 Trần Phàm nói xong liền cúp điện thoại.
 
- Đô...đô...
 
Bên tai vang lên tiếng đô đô, ánh mắt Thái Hổ chợt lóe ra, trong lòng bỗng nhiên tràn ngập một ý niệm điên cuồng: Đồ Tể muốn đích thân ra tay đối phó Phong Diệp!
 
Hiểu được điểm này, Thái Hổ kích động tới mức thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.
 
Hắn từng chứng kiến được thực lực chân chính của Trần Phàm, có đủ một vạn lý do tin tưởng: Bangkok sẽ trở thành mộ địa của tổ chức PhongDiệp!
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv