“Trước mắt có những đối thủ cạnh tranh nào?” Lệ Lôi hỏi.
Lâm Úc Nam nói: “Có hai sao nữ đã được quyết định rồi, Lạc Lạc của Đế Hoàng, Châu Diễm Tuyết của truyền thông Phi Mã.”
Lạc Lạc? Hạ Lăng có chút nghi ngờ: “Lạc Lạc ở cùng với tôi ư?” Mấy ngày nay Lạc Lạc rất bận, luôn ở bên ngoài quay ngoại cảnh, hai người chưa có thời gian trò chuyện, Hạ Lăng không biết cô ấy đã nhận chương trình tạp kỹ này.
“Đúng, chính là Lạc Lạc ở cùng với cô đó.” Lâm Úc Nam nói, trước khi đề xuất chương trình này với Hạ Lăng, anh đã tìm hiểu kỹ càng, “Lạc Lạc đi theo hướng hoạt bát dễ thương, là loại hình nữ sinh mà các loại chương trình tạp kỹ đều yêu thích, không tự cao tự đại, không mất tự nhiên, gặp phải cảnh kinh điển kỳ quái nào đó có thể không quan tâm đến thể diện hay buông bỏ được thân phận, cô cũng biết việc rất nhiều sao nữ vì giữ gìn hình tượng của mình mà từ chối quay nhiều phân cảnh chứ.”
“Ừm.” Hạ Lăng công nhận, về mặt này Lạc Lạc không hề gặp trở ngại, cô ấy rất thân thiện, giống như con gái nhà hàng xóm có thể bắt gặp bất cứ đâu trên đường phố, cho dù có làm chuyện kỳ quái đến thế nào cũng không hề khó chịu, cũng không ca thán nhiều như một vài sao nữ khó chiều khác.
Lựa chọn Lạc Lạc, rất thích hợp.
“Vậy còn Châu Diễm Tuyết?” Cô hỏi.
Lâm Úc Nam nói: “Châu Diễm Tuyết là một ngôi sao truyền hình nổi tiếng mới ra mắt, vừa giành được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất. Loại hình tượng của cô ấy có chút giống với cô, khí chất thiên về lạnh lùng, độc lập, mặc dù cô ta là dạng lạnh lùng diễm lệ, còn cô là dạng lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng xét cho cùng cũng không khác biệt lớn lắm. Tương đối khó khăn là vì đã quyết định chọn cô ta, hiện giờ ý muốn có cô của nhóm chương trình cũng không cao, cùng một chương trình xuất hiện hai sao nữ có tính cách tương đồng nhau, không phải là chuyện tốt.”
Ừm, tỉ lệ trùng hợp quá cao.
Nếu như cô là nhóm chương trình, cũng sẽ lựa chọn như vậy.
“Cần tôi đi giải quyết chuyện này không?” Lệ Lôi mở lời. Trong giới này, lựa chọn sau hậu kỳ không chỉ dựa trên thực lực, nhiều lúc quan hệ là yếu tố then chốt quyết định thắng thua.
Lâm Úc Nam nhìn anh: “Chỗ dựa của Châu Diễm Tuyết không chắc chắn, nếu là anh ra tay thì rất dễ dàng. Nhưng vậy thì đao to búa lớn quá, hơn nữa tai vách mạch rừng, nếu như thường xuyên xảy ra chuyện như này, đối với danh tiếng của Tiểu Lăng cũng không tốt.” Khả năng của Lệ Lôi nên dùng ở đúng chỗ, thời khắc quan trọng lấy ra dùng mới có ý nghĩa, bình thường loại chuyện nhỏ này, cần gì phải dùng tới vương bài.
“Vậy anh định tự mình làm?” Lệ Lôi hỏi.
“Cùng với Tiểu Lăng giải quyết.” Lâm Úc Nam sửa lại, quay đầu nhìn Hạ Lăng: “Chờ chút nữa quay xong, cùng tôi đến tham dự một bữa cơm. Tôi giới thiệu nhà chế tác của cuộc phiêu lưu tuyệt vời cho cô làm quen.”
“Đây có coi như là đi phỏng vấn không?” Hạ Lăng hỏi.
Lâm Úc Nam cười: “Có. Lần này chương trình không thử vai chính thức, nhà chế tác gặp cô, cảm thấy thích hợp thì OK. Việc hiện giờ cô phải làm là khiến cho anh ta cảm thấy đáng để dùng cô, để lại vị trí thứ ba kia cho cô.. hoặc xấu nhất là khiến anh ta vì cô mà gạt Châu Diễm Tuyết ra khỏi danh sách lựa chọn, để cô thay thế cho Châu Diễm Tuyết.”
“Kỳ thực hai chuyện đó cùng là một đúng không?” Hạ Lăng nói.
“Sai.” Không ngờ Lâm Úc Nam lại bắt đầu nhẹ đằng hắng, cảm giác vượt trội về IQ đã xuất hiện trở lại, “Hai chuyện này tuyệt đối không giống nhau. Lấy được vị trí thứ ba, cô có thể nói là dựa vào thực lực. Gạt bỏ được Châu Diễm Tuyết, đối với danh tiếng của cô trong giới sau này chưa chắc đã là điều tốt, gây thù chuốc oán, hiểu không?”
Bao nhiêu nghệ sĩ khó khăn dựa vào sức mình tranh đua trong giới, vì tin đồn giữa cô và Lệ Lôi mà coi cô khác biệt, dựa vào gì chứ, bọn họ đều vất vả lao lực dựa vào chính mình, cô lại có thể nhảy lên cành cao, không dùng sức mà đi cửa sau, một bước lên trời?!
Kỳ thực Hạ Lăng không phải là không tốn công sức, nhưng những người nghệ sĩ kia lại không nghĩ như vậy.
Đây cũng là lý do kiếp trước cô gây thù với người khác, những nghệ sĩ khác vốn dĩ không hề coi cô giống mình, chỗ dựa của cô khiến cho bọn họ tuyệt vọng, cũng khiến cho bọn họ đem tất cả sự bất mãn và oán hận trút lên người cô.
Lâm Úc Nam thay cô suy xét, chính là vấn đề danh tiếng trong ngành.
Thứ này trông có vẻ vô dụng, nhưng nói không chừng lúc nào đó, lại có thể quyết định sự tồn tại.
Hạ Lăng rất cảm kích, tự chúc mừng mình đã tìm được người quản lý đáng tin cậy như vậy, càng tin tưởng vào con mắt nhìn người của Phượng Côn.
“Vậy cứ quyết định như thế đi,” Lâm Úc Nam nói, “Đến tối sau khi công việc bên này kết thúc, tôi với cô đi gặp nhà chế tác. Lệ Lôi, anh phải về một mình rồi, tiện nhắc đến đây, sau này anh không thể tiếp tục tới thăm nữa, cũng không thể thường xuyên gặp mặt Tiểu Lăng. Trước khi quay cuộc phiêu lưu tuyệt vời, Tiểu Lăng cần một khoảng thời gian thanh khiết, chính là sạch sẽ, không vướng bất kỳ tin đồn nào, hiểu không?”
Lệ Lôi hiểu, chỉ có sau một thời gian sạch sẽ, rồi truyền ra tin tức về tình cảm mới tự nhiên được.
Nếu không, hôm qua mới bị phóng viên chụp lại họ ở cùng nhau, hôm nay bên cạnh cô lại thay bằng người đàn ông khác, vậy thì gọi là gì?
Nhưng Lệ đại boss rất không cam tâm, anh là bạn trai danh chính ngôn thuận, không, kẻ theo đuổi danh chính ngôn thuận, sao có thể thua đối tượng trong tin đồn giả mạo được? “Tôi sẽ cẩn thận,” anh mặc cả với Lâm Úc Nam, “Không tới thăm nhưng tôi vẫn có thể đưa đón Tiểu Lăng, hẹn với cô ấy. Nếu như vậy mà cùng đòi ngăn cấm, thì tin đồn giả với Dung Bình không cần thiết phải làm nữa.”
Đấy là giới hạn của anh.
Lâm Úc Nam chau mày, nhìn Hạ Lăng.
Hạ Lăng cũng cảm thấy Lệ Lôi độc đoán, không nhịn được mà nói: “Đây không phải chuyện mà anh có thể đơn phương quyết định là được.” hơn nữa, là chuyện của cô, cô hoàn toàn có thể tự mình vì mình quyết định.
Thần sắc Lệ Lôi có chút buồn bã.
Hạ Lăng mềm lòng, nghĩ ngợi chút rồi nói: “Được rồi. Anh có thể đưa đón em, cũng có thể hẹn em ăn cơm. Nhưng không thể hào nhoáng như khoảng thời gian này nữa, cũng phải cẩn thận không để bị truyền thông chụp được, được không?” Cô không muốn mất anh, cũng đang tìm cách để gần gũi với anh, rốt cuộc cũng có một cách để họ bên nhau dài lâu, điều này cần hai người phải cùng nhau cố gắng.
Lệ Lôi nghe ra ý của cô trong lời nói, sắc mặt vốn đang buồn bã liền được gỡ bỏ.
“Được.” Anh cười híp mắt đồng ý.
Mọi chuyện giải quyết thuận lợi, tối hôm đó, Lâm Úc Nam dẫn Hạ Lăng cùng với nhà chế tác của cuộc phiêu lưu tuyệt vời ăn một bữa cơm.
Nhà chế tác là một người đàn ông trung niên rất có tinh thần chuyên nghiệp, hài lòng với tất cả các khía cạnh của Hạ Lăng. Cô gái này nghe nói rất biết phối hợp, những nhân viên đã từng hợp tác với cô ấy đều có lời khen ngợi, tuyệt đối không có trường hợp làm mình làm mẩy. Điều này đối với một chương trình phải điều hòa với rất nhiều ngôi sao lớn và sao nữ mà nói, quá quan trọng, cũng có nghĩa là sẽ giảm thiểu được một phần sáu việc phiền phức.
Chuyện tốt lành hơn là cô ấy và ba sao nam tham gia chương trình đều có quen biết, cùng với Trịnh Chấn Hạo chinh chiến tại nhạc hội Tinh Vân, đã từng đóng phim cùng với Dung Bình, lại cùng với Bạch Mộ Dung xuất thân từ trung tâm đào tạo Thiên Nghệ… rất nhiều chủ đề để khai thác.
Nhưng bên phía Châu Diễm Tuyết thực sự là vấn đề, hai sao nữ với khí chất thiên về lạnh lùng rất giống nhau, xuất hiện trong cùng một chương trình không tránh khỏi quá nhạt nhẽo.
“Để tôi suy nghĩ đã.” Nhà chế tác nói.