Cố Tiên Sinh Thật Tâm Cơ!

Chương 67



Cố Vi Ngôn bồi Lâm Xảo Xảo đi học vài buổi học thai giáo, thời gian trôi qua rất nhanh, vèo một cái đã qua.

Lâm Xảo Xảo nhìn ngày trên lịch, còn khoảng nửa tháng nữa sẽ đến trừ tịch.

Lưu Lam cũng không có việc gì liền thích đưa tới một ít canh bổ nói là bổ thân thể cho Lâm Xảo Xảo, bây giờ Lâm Xảo Xảo cứ nhìn thấy mẹ ruột của mình liền cảm thấy đau đầu, cảm giác vừa uống canh bổ này chính mình sẽ biến thành một con gà mái già lập tức phải đi đẻ trứng.

Cũng may cân nặng của cô vẫn khống chế tốt, tuy rằng so với lúc trước béo một ít, nhưng tổng thể vẫn còn có thể, đây cũng là điều mà cô phi thường vừa lòng đó.

Hôm nay vốn dĩ cũng nên là ngày mà Cố Vi Ngôn bồi Lâm Xảo Xảo đi học lớp học thai giáo.

Nhưng mà hôm nay có chút không thích hợp, Lâm Xảo Xảo phát hiện Cố Vi Ngôn vẫn luôn nhận điện thoại, cau mày, thần sắc thoạt nhìn có chút túc mục.





Lâm Xảo Xảo quan tâm hỏi: "Cố Vi Ngôn, có phải phát sinh sự tình gì hay không?"

Cố Vi Ngôn nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Xảo Xảo, "Không có việc gì, em không cần lo lắng."

"...... Khẳng định là có chuyện, anh không nói cho em."

Cố Vi Ngôn cất di động đi, đi tới, sờ sờ đầu tóc của Lâm Xảo Xảo.

"Không có quan hệ, mọi việc anh đều có thể giải quyết, không cần em lo lắng."

Lâm Xảo Xảo hỏi: "Vậy lát nữa anh có đi cùng em tới lớp học thai giáo không?"

Cố Vi Ngôn do dự một chút, trầm mặc vài giây, sau đó nói: "Anh xem tình huống đã."

Lâm Xảo Xảo: "Anh thật sự không tính toán cùng em nói xem đã xảy ra sự tình gì sao?"

Cố Vi Ngôn nhìn dáng vẻ Lâm Xảo Xảo khăng khăng muốn biết được, nới lỏng cà vạt.

"Trong công ty đồn đãi có người nhảy lầu."

Đôi mắt của Lâm Xảo Xảo lập tức trừng lớn.



"Sao lại thế này......"

"Người kia nhảy lầu vào buổi sáng hôm này, ở tầng cao nhất của công ty, tình huống cụ thể còn đang điều tra, bất quá người nhà của người đó đã tới nháo sự, đứng ở cửa công ty, hiện tại một đống phóng viên truyền thông vây quanh ở nơi đó xem náo nhiệt không chê việc lớn."

Lâm Xảo Xảo: "Trời ạ......"

Nói, di động của Cố Vi Ngôn lại lần nữa vang lên, anh đi xa một ít, sau đó thấp giọng nói với đầu dây bên kia cái gì đó.

Lâm Xảo Xảo vẫn luôn nhìn bóng dáng của Cố Vi Ngôn.

Dáng người của người này bất cứ lúc nào cũng cao lớn vĩ ngạn như vậy.

Cố Vi Ngôn nhận xong cuộc điện thoại đi tới, Lâm Xảo Xảo ôn nhu nói: "Nếu có chuyện thì anh nhanh chóng đi thôi."

Cố Vi Ngôn nhìn cô, "Không sao cả, em không cần quá hoảng loạn, hiện tại cửa công ty có rất nhiều người vây quanh, đi cũng là cung cấp tư liệu sống cho truyền thông thôi."



Lâm Xảo Xảo: "Nhưng mà anh không đi thì cũng không phải chuyện gì lớn a, em chỉ là đi học một tiết học thôi, một mình em cũng hoàn toàn có thể, anh không cần lo lắng cho em, mà nên đi trước xử lý công việc của công ty đi, việc có nặng nhẹ nhanh chậm, em không phải người vô cớ gây rối như vậy."

Trong mắt Cố Vi Ngôn mang ý cười nhìn Lâm Xảo Xảo.

"Ngoan như vậy ?"

"Đương nhiên, em luôn luôn là người thực săn sóc."

Cố Vi Ngôn: "Anh biết."

Nói xong, Cố Vi Ngôn đi lên phía trước, ôm Lâm Xảo Xảo một chút, "Biết em là người ngoan nhất."

Lâm Xảo Xảo cười khẽ nói: "Cố lên."

"Được." Nói xong, Cố Vi Ngôn lập tức cầm lấy áo khoác tây trang của mình vội vã đi ra cửa, xem ra việc này rất là khẩn cấp.

Lâm Xảo Xảo nhìn bóng dáng Cố Vi Ngôn rời đi, có chút lo lắng, chuyện này hẳn không phải là một chuyện nhỏ, cũng không biết Cố Vi Ngôn sẽ xử lý thế nào.
Bất quá, ở trong loại tình huống này thì không quấy rầy Cố Vi Ngôn chính là chuyện duy nhất cô có thể làm.

Lâm Xảo Xảo chuẩn bị kêu tài xế lái xe đưa mình đi học lớp thai giáo.

Hôm nay Lâm Xảo Xảo mặc rất là đơn giản, áo lông vũ màu trắng, dài đến đầu gối, phía dưới đi một đôi giày bông màu vàng nghệ, còn đeo một cái ba lô nhỏ màu trắng trên vai, bên trong để một ít trái cây còn có ly nước.

Chuyện quan trọng nhất của một người thai phụ cũng chính là ăn.

Thời điểm Lâm Xảo Xảo ngồi trên xe vì gϊếŧ thời gian nên lướt Weibo trong chốc lát.

Không nghĩ tới hôm nay hot search đầu tiên lại là # Sự kiện màn thầu làm bằng máu người của Cố thị tập đoàn #

Lâm Xảo Xảo mày không tự chủ được liền nhăn lại.

Không nghĩ tới việc này cũng đã náo loạn lớn như vậy.

Cô click vào trong hot search.
Độ thảo luận bên trong của cư dân mạng đã rất cao, mọi người nghị luận sôi nổi.

—— "Trời ạ...... Thảm như vậy...... Người từ tầng cao như vậy nhảy xuống khẳng định là sống không được......"

—— "Người đó đến tột cùng là chết như thế nào, chẳng lẽ không có một lời giải thích sao?"

—— "Có lời đồn đãi là Cố thị tập đoàn có khả năng lên đến vị trí cao như bây giờ, có liên quan đến mật độ công tác cao của công ty bọn họ, công nhân này có phải là bởi vì áp lực quá nhiều cho nên mới nhảy lầu hay không a......"

—— "Lầu trên phỏng đoán phi thường đúng, tôi nghe một người bạn trong vòng của tôi nói qua, vị tổng tài Cố Vi Ngôn của Cố thị tập đoàn kia là người phi thường tàn nhẫn độc ác, có thể làm ra việc áp bức công nhân cũng chẳng có gì lạ."
—— "......"

—— "......"

Trong thế giới Internet đều là ba người thành hổ*, thật thật giả giả, có mang tiết tấu, có cố ý bịa đặt, mỗi người đều là tường đầu thảo, bàn phím trong tay muốn thao tác thì gõ như thế, nói gì thì nói cái đó.

* Tam nhân thành hổ: Ý của câu thành ngữ này là chỉ lời đồn đại quá nhiều sẽ khiến người ta tin là có thực.

Bất quá cũng có một ít người bảo trì lý trí lên tiếng.

—— "Sao có thể, lúc trước Cố Vi Ngôn này còn có một cái tên tuổi là xí nghiệp từ thiện, nhìn dáng vẻ cũng không phải là một lão bản vô nhân tính như vậy."

—— "Đúng vậy, chính là nói, tôi nhớ rõ Cố tổng này lúc trước còn lên hot search, hình như là bởi vì cùng phu nhân vô cùng ân ái, trai tài gái sắc, từ tướng mạo nhìn lại chính là một người tốt, sao có thể giống lời đồn đãi đáng sợ như vậy."
—— "Yên lặng + 1...... Người đẹp trai như vậy sao có thể làm ra chuyện đó chứ......"

Bất quá những người giúp đỡ nói chuyện cũng bị cư dân mạng phẫn nộ cùng nhau diss.

—— "Những lầu trên toàn một đám hoa si nữ thì biết cái gì, chẳng lẽ lớn lên đẹp trai liền chứng minh nhân cách tốt? Thật là ngu xuẩn! Lớn lên lại soái thì cùng các người đàn phân đất viên này không có bất luận quan hệ gì, buồn cười đến cực điểm!"

—— "Đẹp trai? Chỉ sợ các người chưa có gặp qua soái ca, giá trị nhan sắc của bổn soái ca có thể treo người gọi là Cố Vi Ngôn kia lên đánh cả mười con phố!"

—— "......"

—— "......"

Lâm Xảo Xảo click mở Weibo cá nhân của người nói là nhan trị của mình có thể treo Cố Vi Ngôn lên đánh mười con phố kia, nhìn thoáng qua album của hắn......

Lâm Xảo Xảo: "......"
Ừm...... Người có tự tin là chuyện tốt, tự tin quá độ thì sẽ trở nên buồn cười, đó là tự phụ.

Người này ngũ quan liền không có một chỗ lớn lên là tiêu chí, cũng không biết chính mình nơi nào tới tự tin nói là nhan giá trị có thể treo lên đánh Cố Vi Ngôn mười con phố.

Lâm Xảo Xảo vốn dĩ nhìn những lời đồn này cũng không có quá nhiều tức giận, rốt cuộc hiện tại chân tướng còn chưa được điều tra ra, mỗi người đều có chính mình suy đoán, nói cái gì thì đó cũng đều là quyền tự do ngôn luận của bọn họ.

Nhưng mà sau đó Lâm Xảo Xảo thấy được một cái Weibo, ngón tay cô đặt ở trên di động nhịn không được gắt gao nắm chặt, trên mu bàn tay trắng nõn nổi đầy gân xanh.

—— "Ha hả, thật là kẻ có tiền đều không phải là thứ tốt! Còn tú ân ái, ghê tởm, tao xem những đứa trẻ mà bọn xã hội thượng lưu rác rưởi đó sinh ra cũng đều là tàn khuyết không được đầy đủ, thôi được, chúc bọn họ hài tử #%@...... Ha ha ha ha ha ha......"
Người này là điển hình của loại người thù ghét người giàu có.

Lâm Xảo Xảo khó có thể tưởng tượng trên thế giới lại có người ác độc như thế, việc của người lớn chỉ là việc của người lớn, vì sao muốn nguyền rủa những đứa trẻ chứ, tâm hồn có bao nhiêu tà ác mới có thể đối một đứa trẻ chưa sinh ra có ác ý lớn như vậy.

Lâm Xảo Xảo trong lòng tràn đầy lửa giận, cô nhấn đi vào Weibo của người này, sau đó nhắn tin cho hắn ta, ngữ khí nghiêm trọng nói: "Vị tiên sinh này, anh nguyền rủa con của người khác như vậy, tiểu tâm ác ý bắn ngược, tôi khuyên anh nên thiện lương, vẫn nên nhanh chóng đem Weibo xóa bỏ, nếu không tôi sẽ lưu bằng chứng và dựa theo pháp luật truy cứu trách nhiệm của anh!"

Lâm Xảo Xảo buông di động xuống, cảm giác gân xanh trên trán bị chọc tức vẫn đang giật giật.
Thật là internet toàn dân, nói chuyện hoàn toàn không cần lo lắng bất luận kết quả gì.

Tài xế lái xe ngồi trước nhìn bộ dạng của Lâm Xảo Xảo, quan tâm hỏi: "Cố phu nhân, ngài làm sao vậy?"

Lâm Xảo Xảo thở dài một hơi, "Không có gì, chỉ là thấy được một người nào đó nói những lời khiến người vô cùng tức giận thôi."

Tài xế hỏi: "Có phải chuyện của công ty Cố tổng hay không?"

Lâm Xảo Xảo kinh ngạc nói: "Anh cũng biết."

Tài xế gật đầu một cái, "Đó là đương nhiên, tuy rằng ngày thường tôi chỉ lái xe cho Cố tổng, nhưng người trong công ty cũng có quen biết một ít, trong công ty đã sớm truyền ra, chuyện này không nhỏ, phỏng chừng áp lực gần đây của Cố tổng sẽ rất lớn, nhưng mà tôi tin tưởng Cố tổng là người có năng lực như vậy khẳng định sẽ giải quyết tốt chuyện này, Cố tổng năng lực lại cường, căn bản không giống như bên ngoài đồn đoán, ngài yên tâm đi, công đạo tự tại nhân tâm, người trong công ty cũng sẽ không bôi nhọ Cố tổng đâu."
Lâm Xảo Xảo nghe mấy lời này của tài xế đại ca vành mắt không tự chủ được đỏ lên, chính cô đều khống chế không được.

Tài xế đại ca vừa thấy Lâm Xảo Xảo có muốn dáng vẻ khóc, có chút bị dọa.

"Cái kia...... Cái kia tôi cũng chưa nói cái gì a, ngài sao lại khóc a......"

Lâm Xảo Xảo vươn ra ngón tay lau lau chỗ đuôi mắt có chút ướŧ áŧ, cô cũng không biết chính mình bị làm sao vậy, có lẽ là hiện tại mang thai nên cảm xúc trở nên quá mức mẫn cảm.

Cô vừa rồi nhìn những bình luận trên mạng kia rất tức giận, tức bọn họ bịa đặt lung tung, nói chuyện lung tung, Cố Vi Ngôn căn bản không phải người giống họ nói, lại vô duyên vô cớ phải thừa nhận nhiều như vậy, cô cũng không thể nhìn người khác nói như thế về Cố Vi Ngôn.

Anh là một người tốt, vì cái gì lại bị những người không có tố chất đó diss như vậy.
Còn có con của bọn họ dù cho chưa ra đời đã phải nhận những ác ý đến từ người xa lạ, hết thảy điều này đều làm Lâm Xảo Xảo rất tức giận.

Cố Vi Ngôn là người tốt cỡ nào bọn họ căn bản không biết, bọn họ chỉ biết nói vớ vẩn, bịa đặt, ác độc phê phán!

Lâm Xảo Xảo cảm giác bản thân ở trước mặt tài xế đại ca rơi nước mắt còn rất ngượng ngùng, cô muốn khống chế cảm xúc của mình một chút, ngượng ngùng nở nụ cười.

"Ngại quá...... Tôi không khống chế được cảm xúc của mình."

Tài xế đại ca: "Không sao đâu, tôi có thể thông cảm, cảm tình của hai người rất tốt, ngài ủy khuất thay Cố tổng tôi hiểu được, kỳ thật không riêng gì ngài, tôi cũng thay Cố tổng bất bình, ngày thường Cố tổng đối cấp dưới chúng tôi cỡ nào tốt chỉ có chính chúng tôi biết, phúc lợi so với công ty người khác đều tốt hơn nhiều, đừng nói ngài là người bên gối, ngay cả tôi là người lái xe nhìn lời nói của những người đó cũng rất tức giận."
Lâm Xảo Xảo gật đầu, "Cảm ơn anh."

Tài xế đại ca nhìn Lâm Xảo Xảo, an ủi nói: "Lời nói của những người trên mạng ngài cũng đừng để trong lòng, chờ đến ngày nào đó chân tướng được đưa ra thì bọn họ đương nhiên sẽ bị đại vả mặt, hiện tại bọn họ nói bất luận lời gì ngài đều không cần nghe, không cần xem, gặp được thì coi như bọn họ là cái rắm, nhìn thoáng qua liền đem bọn họ thả, dù sao cũng rất thối."

Lâm Xảo Xảo bị tài xế chọc cười, "Phụt" một tiếng cười thật vui vẻ.

"Đúng vậy, có đạo lý."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv