Cô có khuôn mặt tỷ lệ vàng, nước da trắng trẻo, hồng hào, chiếc mũi nhỏ rất cao, đôi môi anh đào xinh xinh, đôi mắt đen long lanh như chứa cả bầu trời sao, lông mày cong dài, chân mày hình trăng tròn hoàn mỹ. Vì khuôn mặt này mà bao cô gái phải sống không được chết không yên với cô. Cô khinh bỉ, cười nhạo mình trong gương. Sau khi tắm xong, cô quấn chiếc khăn tắm trước ngực, mệt mỏi ngồi trước gương. Đã bao lâu cô không nhìn mình trong gương. Thật ra cô không dám nhìn thẳng vào sự thật "cô là một cô gái đội lốt nam nhi".
Cô được đưa đến tiệm cắt tóc " trang hoàng" thành một thằng nhóc, được dạy lễ nghĩa, phong thái của một người đàn ông. Rồi cô được người ta đưa đến một ngôi biệt thự lớn, sang trọng,ở đây mọi người không ai chào đón cô, họ nhìn cô bằng cặp mắt chán ghét, hận không thể đem cô vằm thành trăm mảnh. Anh gặp cô, anh yêu cô. Nhưng cô nghi ngờ tình yêu ấy. Anh hỏi cô có phải là con gái, cô chỉ lạnh lùng: xin lỗi, tôi là con trai. Nhưng bao thử thách trôi qua, anh luôn bên cạnh cô, nhiều đến mức khi anh xa cô một chút thì cô lại thấy thiếu thiếu bóng hình ai đó. Rồi một lần cô gặp anh, liền nói: có phải con gái mới được yêu anh? "Phải, nhưng thêm cả em nữa".
Bình luận truyện