Để hiểu cách xài một món đồ vật ta cần có sổ hướng dẫn, để hiểu một người ta cần phải có thời gian. Chung quy cả hai thứ đều cần thời gian nhưng con người thì hao cả tâm lẫn sức, huống hồ gì có người bỏ cả đời cũng chẳng thể hiểu nổi một người mà. Trong câu chuyện này chính là cặp đôi oan gia luôn tạo cho nhau những oan nghiệp hài hước, nhưng lại không nói mà rằng, lòng cũng hướng về người kia không hay biết.
Câu chuyện nói đến vị Đằng công tử, một kẻ chỉ biết tự cao tự đại, tưởng mình đẹp trai giàu có thì nàng sẽ để mắt đến sao? Xin thưa, nàng chính là không thèm buồn liếc mắt huống hồ gì là để ý. Không những vậy hắn còn sỉ nhục nàng, ném tranh cuộn được họa chân dung nàng xuống đất, đó là hành vi vô cùng thô lỗ. Mặc hắn hoàn mỹ đến cỡ nào, là mẫu hình tình nhân lý tưởng của bao nhiêu cô nương nàng chính là không cần biết. Chẳng may tên nào đó nói với cha nàng hắn rất giàu, nên liền bán con gái mình ngay, nhưng là thật xui cho hắn để lấy nàng ba hồn bảy vía cũng chẳng còn.
Bình luận truyện