Lần đầu tiên gặp mặt, Tả Phán tình thất tình chạy tới quán bar uống rượu giải sầu, bị Hiên Viên Diên cho là kẻ buôn bán ma túy bắt lại, giam giữ suốt một đêm. Lần thứ hai, cô thất nghiệp, tới KTV hát hò thì bị anh cho là gái gọi, lại giam giữ suốt một ngày.
Lần thứ ba, hai gia đình sắp xếp bữa cơm xem mắt, anh nhướn mày nhìn cô vẻ mặt châm chọc: “Sao thế này? Gà muốn hoàn lương à?”Rõ ràng là cô không cam tâm tình nguyện, hận không thể nhanh chóng thoát khỏi tên yêu ma này càng nhanh càng tốt. Cho đến một ngày, một người con gái tinh tế uyển chuyển xinh đẹp hơn cô xuất hiện; mỉm cười giúp anh chỉnh lại cà vạt, vẻ mặt dịu dàng nói: “Anh thật là, lúc nào cũng vậy, ngay cả cái cà vạt cũng đeo không xong.”Anh chỉ cười, trên khuôn mặt hiện rõ nét nhu hòa.
Một thoáng đó, trong lòng cô bỗng nhiên cảm thấy đau đớn. Nhưng hai người hình như không có duyên, cũng không hợp nhau. Lần nào gặp anh cô cũng gặp rắc rối, nay lại có người xinh đẹp hơn cô xuất hiện. Liệu cô là ghen tị với sắc đẹp của cô gái kia hay là cô đã lỡ yêu anh mất rồi? Thế thì thật là bi kịch, đại bi kịch.
Bình luận truyện