Cô ấy thật xấu xa, cô ấy luôn đeo chiếc mặt nạ cười, người ta luôn nói vậy, vì cô ấy thật giả tạo. Thời điểm cô theo đuổi anh, anh là con độc trong một gia đình nhà giàu mới nổi đang trên đà xuống dốc, còn cô thì là một tiểu thư nhà giàu được chiều chuộng. Cô nói: "Anh đẹp trai như vậy, nhiều người theo đuổi anh. Nhưng anh đừng yêu ai nhé!" Anh nói: "Cám ơn đã quá khen, tôi sẽ không yêu ai đâu, bao gồm cô."
Cô luôn ngăn chặn không cho ai lại gần, luôn khoe khoang như thể họ đã thành đôi, anh thì luôn mặc kệ những gì cô làm. Anh không biết, cô vẫn cao ngạo cười dù vẫn nghe nhiều tiếng xấu. Anh biết chuyện cô đánh người ta, cô thản nhiên: "Cô ta không xứng với anh." Anh chỉ giễu cợt "Cô cũng đâu xứng" rồi bỏ đi, mà không thèm nghe cô giải thích sự thật. Anh ghét gia đình cô phách lối, ghét cha mẹ mình xu nịnh vì tiền bạc. Anh ghét cô tính tình tiểu thư, và ghét bản thân mình vì còn để tâm đến.
Bình luận truyện