Lúc còn bé, Lam Lam rất thích ngồi vào lòng mẹ, chăm chú nghe mẹ kể câu chuyện “ Cô bé lọ lem”. Giọng của mẹ thật là hay, thật êm ái, nghe hoài mà không biết chán. Nghe xong câu chuyện mẹ kể, cô tự hào mà nói rằng “ Lam Lam không muốn là lọ lem đâu, Lam Lam muốn trở thành công chúa rồi đi tìm một chàng hoàng tử cho mình cơ “ khiến mọi người trong nhà phải cười theo vì sự ngây thơ không kém phần đáng yêu của cô bé. Vậy mà anh trai của cô lại nỡ lòng nào buông lời trêu chọc “ Ai mà theo em về chắc là kẻ điên quá”. Ách, đúng là tức chết mà, anh hai cứ chờ xem, sẽ có lúc cô mang được chàng hoàng tử về làm cho anh hai sáng mắt.
Nhưng đó cũng chỉ là ước muốn khi cô còn bé nhỏ, chỉ là lời nói của đứa trẻ con ngây thơ trong sáng. Lúc đó gia đình cô bốn người nói cười thật vui vẻ, không khí gia đình thật hạnh phúc. Nhưng chẳng có gì là mãi mãi. Cô bé Lam Lam đáng yêu ngày nào vì một số chuyện xảy ra mà không thể nói được, muốn giao tiếp với mọi người cô chỉ có thể viết mà thôi. Thật khiến người ta. Gia đình hạnh phúc của cô cũng xảy ra biến cố lớn. Bây giờ ước muốn ngày xưa cô chẳng cần nữa, ước muốn của cô đơn giản hơn nhiều… Chuyện gì đã xảy ra khiến Linh Lam không thể nói được, gia đình cô đã xảy ra chuyện gì, các bạn hãy theo dõi truyện để biết nhé!
Bình luận truyện