Tôi nói: “Ta tận lực đi.”
Có thể giết chết thứ này hay không, tôi thật sự không dám bảo đảm, lúc này nữ cảnh sát đi giày cao gót, lộc cộc đi tới một bên, hai tay khoanh trước ngực.
Nàng châm cho mình một điếu thuốc, rất gợi cảm vểnh lên ngón út nhìn chúng tôi.
“Trước khi đấu võ, ta có một đề nghị.” Tôi cao giọng nói.
“Đề nghị gì? Nói ta nghe một chút.” Khóe môi Lưu Minh Bố đối diện treo lên nụ cười tà, dáng vẻ nắm chắc thắng lợi, trăm phần trăm có thể giết tôi, cho nên hắn không vội.
Số 73 đứng ở bên cạnh hắn vẫn không nhúc nhích.
Tôi nói: “Đánh thế nào đều được, đừng đánh mặt có được không?”
Kỳ thật tôi không có ý gì khác, lỡ như tôi bị đánh không chết, tôi còn hy vọng có thể trốn về nhà cùng cha mẹ tôi gặp mặt một lần, nếu như hắn chuyên môn đánh mặt tôi. Đến lúc đó chẳng phải là đem đánh tôi khiến cho cha mẹ tôi đều nhận không ra sao.
“Ngu ngốc!” Lưu Minh Bố giả bỗng nhiên đánh tới, mỗi một bước đều làm vỡ vụn một khối gạch đá trêи mặt đất, vết nứt trêи mặt đất răng rắc hướng tới tôi vọt lại.
Động tác hắn như gió như lôi, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt tôi, lúc này nhảy lên nhắm đến tôi oanh ra một quyền.
Tôi đương nhiên không dám nghênh đón, vội nghiêng người tránh né. Hẻm nhỏ này chỉ rộng mấy mét, hơi tránh một chút đã đứng ở vách tường.
Lưu Minh Bố giả đánh hụt một quyền. Sau đó một tay khác nhanh chóng ra quyền đánh tới mặt tôi, tôi lại lần nữa khom lưng tránh né. Chỉ nghe oanh một tiếng, gạch men sứ trêи vách tường cũ xôn xao rơi xuống một mảng lớn.
Mẹ nó, uy lực nắm tay này so được với thiết chùy.
Tôi liên tục lui lại, Lưu Minh Bố giả tấn công đồng thời cười nhạo nói: “Ngươi chẳng những là tên ngu xuẩn, lại còn là cái tên nhát gan!”
Kỳ thật rất nhiều người đều nói tôi ngốc. Tôi cũng cảm thấy chính mình ngốc, nhưng một số thời khắc đây mới là một loại thể hiện đại trí giả ngu.
Tôi không hoàn thủ cũng không phải không dám giao thủ cùng hắn, cũng không phải sợ đánh không lại hắn, chỉ là tôi muốn từ trong công kϊƈɦ của hắn tìm ra nhược điểm, từ đó bắt lấy nhược điểm đánh bại hắn.
Hắn luân phiên tấn công hơn mười mấy lần, cuối cùng tôi đã phát hiện. Gia hỏa này lúc tấn công đại khai đại hợp, uy mãnh cương dương nhưng lại khuyết thiếu một phần linh tính, giống như thể lực hắn dư thừa vô tận, sức lực hắn vĩnh viễn đều dùng không hết.
Hơn nữa mấu chốt nhất chính là hắn tựa hồ không sợ đau.
Khi hắn oanh một quyền thẳng đến mặt tôi, tôi nhanh chóng tránh sang một bên, đồng thời oanh ra một quyền, bắn ra hai ngón tay, trực tiếp điểm vào dưới nách hắn.
Một chiêu này giống như rắn độc xuất kϊƈɦ, nhanh tựa tia chớp. Đây là chiêu thức tôi ấp ủ từ lâu, bởi vì Nhị gia cùng Lão Tổ đều cùng tôi nói qua, rất nhiều cao thủ đều không thể tu luyện đến nách cùng với dưới háng, cho nên nơi này chính là tử huyệt của bọn họ.
Tôi chính là dùng tới sức mạnh trong Long xà đồ đằng, lần này uy lực một kϊƈɦ này của tôi tuyệt đối có thể chọc thủng tấm ván gỗ!
Quả nhiên, khi một chiêu này của tôi đâm lên, tôi rõ ràng nhìn thấy thân hình hắn chấn động, sau đó liên tục lui về phía sau.
Một chiêu đoạt mệnh bất ngờ này khiến hắn hoảng hốt đề phòng, mà tôi cũng từ bị động phòng thủ, dần dần đổi thành chủ động tấn công.
Tôi đem sức mạnh Long xà đồ đằng rót vào bên trong hai tay, lập tức cơ bắp bạo trướng, đuổi theo tên Lưu Minh Bố giả này không ngừng oanh kϊƈɦ.
Mới vừa bắt đầu hắn còn có thể ngăn cản, nhưng cuối cùng bị tôi đánh cả người đều run rẩy.
Tôi biết, đương nhiên là rất đau, bởi vì chính tôi đều cảm thấy đau, chẳng qua tôi cắn răng chịu đựng.
Long xà đồ đằng cho tôi thêm sức mạnh, đương nhiên so với tự thân lực lượng của hắn càng mạnh.
Ở thời điểm hắn sắp duy trì không được, hắn quay đầu hét lớn: “Mau hỗ trợ a!”
Lưu Minh Bố giả là muốn Số 73 hỗ trợ, nhưng Số 73 sớm đã tiếp nhận ý chỉ của Quỷ Vương, nàng khẳng định là sẽ không động thủ với tôi.
Thấy Số 73 đứng tại chỗ thật lâu không nhúc nhích, cái Lưu Minh Bố giả này bỗng nhiên trợn to hai mắt nhìn, quát to: “Ngươi chính là Lưu Minh Bố thật?”
Tôi cắn răng nói: “Không sai!”
Trong nháy mắt hắn đang muốn chạy, quần áo trước ngực Số 73 bỗng nhiên vỡ ra, từ giữa bộ ngực phun ra hai đầu dây thép, trêи dây thép lại có chứa phi trảo.
Một chiêu đánh lén này tất cả mọi người đều không ngờ tới. Đôi phi trảo kia nháy mắt đập ở hai bờ vai Lưu Minh Bố giả, đem hắn khống chế tại chỗ, hai tay mất đi sức chiến đấu.
Tôi đi qua, một tay bóp chặt đầu Lưu Minh Bố giả, trầm giọng nói:
“Thông minh quá bị thông minh hại, có đôi khi, là người xác thật cần phải ngốc một chút mới được! Đạo lý này ngươi vĩnh viễn sẽ không hiểu!”
Tôi đang muốn dùng sức bóp chết hắn, bỗng nhiên từ trong lòng bàn tay lại truyền đến một cỗ hấp lực, thân hình Lưu Minh Bố giả tựa như một quả khí cầu, thế mà chỉ trong vài giây đã bị tôi hút thành một bộ da người khô quắt.
Nhìn chằm chằm hai tay chính mình, tôi có chút kinh ngạc nói: “Cái này, sao lại thế này?”
Số 73 thu hồi một đôi phi trảo trước ngực, nói với tôi: “Đây là cảm ứng của đốt tâm ma thư, trong ba ngày ngươi chết đi bốn viên thiên thạch khác chẳng những không xuất hiện, ngược lại trong nội thành lại nhiều ra bốn tên Lưu Minh Bố, nguyên nhân chính là Ma Thư thử thách ngươi, hiện tại tiếp tục đi giết chết ba tên còn lại.”
Nữ cảnh sát đi tới, vỗ vỗ bả vai tôi nói: “Nhìn không ra, rất đột nhiên a.”
Tôi nhẹ giọng nói: “Cái tên giả mạo này cảm thấy chính mình quá thông minh, cho nên hắn chết, có thể nói hắn không phải chết ở trêи tay ta, mà là chết do tự cho mình thông minh, tự cho mình là đúng.”
Trong xã hội này có một câu tục ngữ gọi là: “Chết đuối biết bơi, đánh chết già mồm.”
Đạo lý rất đơn giản, đại đa số người chết đuối ở trong sông đều là biết bơi lội, chính là bọn họ cảm thấy mình biết bơi cho nên tính cảnh giác không cao bị chết đuối.
Mà những người không biết bơi lội, bọn họ biết mình không biết bơi, cho nên căn bản không xuống nước.
Làm người, có đôi khi quá thông minh ngược lại không tốt.
(edit: Mấy đoạn triết lý dạy đời của a Bố từ xưa đến nay mình đều ko ngửi nổi)
Tôi hỏi nữ cảnh sát: “Quỷ Vương để ngươi đi theo ta, là để đối phó hắn sao? Khi nói chuyện tôi chỉ chỉ tấm da người khô quắt trêи mặt đất.
Nữ cảnh sát lắc lắc đầu, nói: “Quỷ Vương để ta đối phó tên Lưu Minh Bố có thể ẩn thân, có thể hoán đổi vị trí kia, cho nên để ta vẫn luôn đi theo ngươi.”
Tôi ừ một tiếng, gật gật đầu, rất có hứng thú hỏi Số 73:
“Vừa rồi hai ta chiến đấu kịch liệt, kiểu tóc, phục sức, cùng với dáng người, diện mạo đều giống nhau như đúc, ngươi làm sao có thể xác định ta là thật, hắn là giả?”
Số 73 cười nói: “Rất đơn giản, trong cơ thể ngươi tiêm vào nước thuốc tắc kè hoa, mắt người thường nhìn không thấy, nhưng ta lại có thể liếc mắt một cái nhìn ra, mà nước thuốc tắc kè hoa chỉ có Quỷ Vương ra lệnh mới có thể lấy ra, Quỷ Vương nếu là không ra mệnh lệnh, ai cũng không có được.”
Thì ra là như thế, nghe tới có chút ý tứ.
Rời đi hẻm nhỏ, Số 73 trực tiếp trở về nơi ở của Quỷ Vương, mà tôi cùng nữ cảnh sát lại là đi khách sạn thuê một gian phòng.
Không có biện pháp, hiện tại tôi không thể trở về, Trần Vĩ đã chết nhưng tin tức này mắt kính gọng vàng cùng Quỷ thúc đã biết, bằng bản lĩnh của hắn hẳn là có thể đem chuyện này thu xếp ổn thỏa, Trần Vĩ từ đây liền bốc hơi khỏi nhân gian rồi.
Mà chuyện của trạm vận chuyển hành khách, tôi tin tưởng hắn có thể an bài người tạm thời xử lý tốt, cho nên tôi không quay về.
Nếu lúc này trở về, vạn nhất gặp được Cát Ngọc và Tô Trinh, tôi trăm phần trăm tin tưởng nàng hai nhất định sẽ truy sát tôi đến chết.
Bên Âu phục đại thúc kia, Nhị gia hẳn là xong, dù sao hiện tại tổng cộng còn có bốn tên Lưu Minh Bố, trong bốn tên Lưu Minh Bố này, nhất định có một tên là thật.
Lúc ở tại khách sạn, tôi bỗng nhiên nhớ tới tình cảnh lúc Cát Ngọc, Tô Trinh đều trúng hoa mai chuyển tâm thuật, lập tức đứng ở trêи ban công nhịn không được cảm thán nói:
“Ai, ngẫm lại trước kia, nhiều vất vả như vậy, nhiều hiểu lầm như vậy đều một đường đi tới, tồn tại thật sự không dễ dàng a.”
Nữ cảnh sát đi đến bên người tôi, cười nói: “Đang cảm khái lúc bị Hỏa Vân Thương đuổi giết đi?”
Tôi sửng sốt hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
“Ha ha, phải biết rằng Hỏa Vân Thương mời ta rời núi bao nhiêu lần, ta đều không để ý đến hắn, lúc ấy ngươi trốn ra ngoại thành, Hỏa Vân Thương liền đi tìm ta, nhưng mà ta đối với ngươi không có hứng thú, chỉ cảm thấy ngươi là một tiểu nhân vật, bắt ngươi, quả thực hạ thấp địa vị của ta.”
Có cái gọi là tự cao tự đại, không sai biệt lắm chính là loại trạng thái này của nữ cảnh sát, luôn cảm thấy chính mình rất ngưu bức, rất ghê gớm.
Tôi cười nói: “Lúc đó nếu để ngươi tới bắt ta, xác thật là hạ thấp uy phong của ngươi, chỉ sợ hiện tại ta cũng đánh không lại ngươi. Nhưng ta muốn nói, ngươi nhất định phải điệu thấp chút, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, trêи thế giới này người lợi hại hơn ngươi có rất nhiều.”
Nữ cảnh sát rất nghiêm túc ân một câu nói: “Ở Tây Song Bản Nạp, ta hoàn toàn phục ngươi.”
Tôi chỉ vào mặt đất nói: “Vậy tại đây thì sao?”
Nữ cảnh sát kề sát đến trước người tôi, ngon tay trắng như ngọc nhẹ nhàng xẹt qua ngực tôi, hé mở môi đỏ ôn nhu nói: “Trêи giường sao?”