Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 347: Biến mất ba ngày



Cổ tôi sắp bị cắt đứt, nhưng tôi vẫn cắn răng, dùng hết sức lực toàn thân nói: “Anh chính là Lưu Minh Bố! Cát Ngọc, em làm sao vậy, Tô Trinh ngươi cũng mau buông tay!”

Tôi cảm giác được, đây là các nàng thật sự hạ tử thủ. Tuyệt đối tử thủ!

Nhưng hai nàng không vì thế mà lay động, càng tăng thêm sức lực, nhất định phải đẩy tôi vào chỗ chết, tôi cả kinh trong lòng nói:

“Chẳng lẽ tên Béo trước khi tới chỗ của Quỷ Vương đã tới nhà tôi trước, đã mê hoặc Cát Ngọc và Tô Trinh rồi?”

Bỗng nhiên Cát Ngọc rút đao ra, chuẩn bị lại đâm tiếp một đao vào trêи lưng tôi.

Đều đến tình trạng này, tôi càng không dám chần chờ, nhấc một chân đá vào trêи bụng Cát Ngọc, đồng thời ôm chặt đùi Tô Trinh hất lên, hất tung nàng trêи mặt đất.

Sau đó mở cửa nhà, liều mạng chạy về phía cầu thang.

Một đường chạy như điên, chạy hơn mười tầng, tới tầng cuối cùng tôi vẫn không dám ngừng lại. Trong quá trình chạy, miệng vết thương trêи cơ bản đều khép lại.

Ra khỏi tiểu khu, tôi vội vàng vẫy một chiếc xe taxi, đi đến nhà Âu phục đại thúc trước.

Di động mất rồi, số điện thoại của mọi người thì một cái tôi đều không nhớ, không thể liên hệ với ai, chỉ có thể tự mình đi tìm bọn họ.

Hơn 3 giờ đêm, tôi tới nhà Âu phục đại thúc, tôi chuông cửa nhà hắn, chỉ chốc lát cửa phòng mở ra. Âu phục đại thúc xuất hiện trước mắt tôi, thế mà mặc một thân âu phục.

Tôi tiến vào trong phòng, sững sờ nói: “Hơn nửa đêm, đại thúc còn không ngủ, mặc một thân âu phục làm gì? Người sẽ không phải là quá yêu âu phục, ngay cả đi ngủ cũng vẫn mặc đi?”

Âu phục đại thúc gãi gãi đầu, cười nói: “Nào có, chỉ là thường mặc.”

Khi vào phòng, tôi ngồi ở trêи sô pha, Âu phục đại thúc giúp tôi rót một chén nước. Tôi hỏi: “Có tin tức Nhị gia không?”

Âu phục đại thúc sửng sốt nói: “Nhị gia sớm đã chết a.”

Tôi cười nói: “Con tin tưởng Nhị gia không chết, người khẳng định không chết, chẳng qua là trốn đi, tuy rằng con vẫn luôn nghĩ không rõ vì sao Nhị gia nhìn thấy kết quả ADN kia liền rời đi, nhưng con tin tưởng vững chắc Nhị gia không chết.”

Âu phục đại thúc ừ một tiếng nói: “Vậy ta sẽ lưu tâm hơn.”

Tôi gật gật đầu, bưng chén trà lên uống, chạy như điên một đường xác thực có chút khát.

Nhưng khi tôi vừa mới cúi đầu uống nước trong nháy mắt, tôi chỉ nghe một âm thanh ‘tạch’ vang lên, một thanh chủy thủ xẹt qua thẳng tới yết hầu tôi!

Tôi mở to hai mắt nhìn, từ trong ly nước nhìn qua, chỉ cảm thấy chủy thủ kia sẽ phải cắm ở trong yết hầu tôi, vội vàng nghiêng đầu tránh thoát, đồng thời quát lớn: “Đại thúc, người làm gì vậy!”

Âu phục đại thúc cắn răng, lại lần nữa công kϊƈɦ tôi, đồng thời quát to: “Ngươi rốt cuộc là ai!”

Tôi hoảng sợ vạn phần, thầm nghĩ Cát Ngọc cùng Tô Trinh hỏi tôi ‘đến tột cùng là ai’, làm sao Âu phục đại thúc cũng hỏi tôi là ai?

Chúng tôi vật lộn ở cùng nhau, nhưng hiện tại Âu phục đại thúc sớm đã không phải đối thủ của tôi, hơn mười mấy hiệp, tôi liền đem hắn chế phục.

Lúc này tôi đè hắn ở trêи mặt đất, dùng đầu gối đè ở sau gáy hắn. Mặt hắn úp xuống đất nhưng vẫn cắn răng nói: “Có bản lĩnh ngươi giết ta đi!”

Tôi nói: “Đại thúc, các ngươi đến tột cùng là làm sao vậy? Vì sao Cát Ngọc cùng Tô Trinh cũng đồng dạng hỏi con là ai?”

Âu phục đại thúc hừ lạnh một tiếng, nói: “Đừng giả vờ, A Bố sớm đã chết, lúc trước Quỷ Vương đã phái người tới thông tri, nếu gặp được cùng người A Bố giống nhau như đúc, trực tiếp xuống tay chém giết!”

Tôi hoảng sợ nói: “Con đã chết? Nói đùa gì vậy, mẹ nó con không phải đang sống tốt đây sao? Đây là ai tạo tin đồn bậy?”

Con người tôi bình sinh hận nhất những người bịa đặt, tôi cảm thấy loại người này là đáng xấu hổ nhất, rõ ràng là không có gì, nhưng bọn họ nói đến mức có thể nở ra một đóa hoa cho ngươi, nói cái gì người khác đều tin.”

“Có phải Quỷ Vương nói hay không!” Tôi cắn răng, ghé vào Âu phục đại thúc trêи mặt đất hỏi, tôi tức giận cả người đều run rẩy.

Âu phục đại thúc hừ lạnh một tiếng, nói: “Đừng giả vờ, muốn giết muốn chém tùy ngươi, muốn tin tức từ trong miệng ta, sớm tuyệt cái ý niệm này đi.”

Tôi thả Âu phục đại thúc, liền ngồi ở đối diện hắn nói: “Đại thúc, người nhìn con.”

Âu phục đại thúc cố ý cùng tôi kéo ra một chút khoảng cách, tôi nhìn thẳng vào mắt hắn nói:

“Mấy tháng trước, chúng ta cùng đi Long Hổ Sơn Giang Tây, khi đó Đao Như cùng chúng ta đi cùng nhau, người giết Đao Như, nhưng sau người lại nói cho con, người cũng rất hối hận, đúng không?”

Con ngươi Âu phục đại thúc lóe lên một tia kϊƈɦ động, nhưng một lát sau lại bình phục.

Tôi lại nói: “Nhị gia cùng chúng ta ba người đi Hải Nam, tìm kiếm Quỷ Nhãn, ở trong cung điện dưới đáy biển, chúng ta tìm được một Thái Tuế sống, Nhị gia để cho con ăn, còn nhớ rõ không?”

Âu phục đại thúc vung tay lên, nói: “Đừng nói nữa, đám các ngươi đều có được thuật đọc tâm, không chừng trước khi giết chết A Bố, đọc lấy ký ức của hắn.”

Tôi vỗ trán mình một cái, lúc này thật là cảm thấy có cảm giác nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Tôi không kiên nhẫn nói: “Là ai nói cho mọi người con đã chết?”

Âu phục đại thúc đứng dậy, tìm ra một tờ báo. Tôi vừa thấy tờ báo lập tức trừng lớn tròng mắt, cả người đều bị dọa choáng váng.

Đầu báo đăng một cái tin giật gân: “Một nam nhân khỏa thân trong đêm khuya từ tầng 12 rơi xuống, hư hư thực thực bị chồng nhân tình bắt gian, trêи người có nhiều dấu vết bị đánh cùng với vết dao, trước mắt cảnh sát đang xác nhận danh tính người chết.”

Bên cạnh là một hình ảnh, tôi nằm trong một vũng máu, mặt nát như bánh, ngũ quan biến dạng.

Vì vậy cảnh sát vẫn chưa biết đây là ai, cũng không từ trêи người tìm được đồ vật chứng thực thân phận.

Nhưng sở dĩ tôi có xác định đây là thi thể tôi, là bởi vì tôi thấy được Long xà đồ đằng trêи ngực người chết kia. Loại hình xăm quái dị này, thực tình tôi chưa thấy qua người thứ hai có.

Tôi vội nhìn thoáng qua thời gian báo chí đăng tin tức này, sau đó lại nhìn lịch vạn niên trong nhà Âu phục đại thúc, sững sờ tại chỗ.

Tôi là buổi tối ngày 13 đi giao dịch cùng nam tử che mặt, cái này tôi nhớ rất rõ ràng.

Nhưng hiện giờ đã là rạng sáng ngày 17, tôi nhớ rõ chỉ là mấy tiếng trước, tôi mới từ trong bể máu chạy thoát, như thế nào liền thành ngày 17?

Hiện tại chỉ có một khả năng, chính là tôi bị che mặt nam tử đánh chết, sau đó Quỷ Nhãn xoay chuyển càn khôn giúp tôi sống lại.

Nhưng lại không thích hợp, trước kia Quỷ Nhãn giúp tôi sống lại, đều là để tôi có được ký ức, hơn nữa người khác sẽ không biết, mà lúc này Quỷ Nhãn giúp tôi sống lại, tôi chẳng những không có một chút ký ức, ngược lại trêи báo chí lại đăng ra cẩn thận cái chết của tôi, đây là có chuyện gì?

Đúng, lần này vừa vặn ngược lại. Lúc này là người khác đều biết tôi đã chết. Nhưng chính tôi lại không biết mình đã chết qua một lần.

Chẳng lẽ là bởi vì sức mạnh của thất tinh thiên thạch quấy nhiễu Quỷ Nhãn sao?

Tôi cảm thấy khả năng không lớn, đổi một loại tư duy khác mà nói, có khả năng không phải Quỷ Nhãn xoay chuyển thời không?

Nếu là Quỷ Nhãn mà nói, vì sao tôi chết ngày 13, đến ngày 17 mới sống lại, vậy thời gian ba ngày này tôi làm gì? Thời gian ba ngày này nếu tôi đã chết mà nói, tôi ở đâu?

Hơn nữa tôi đúng là không có một tia ký ức trong ba ngày này.

Tôi đại não có chút rối loạn.

(Edit: Tôi cũng loạn)

Sức mạnh Quỷ Nhãn là quỷ dị vạn phần, tôi sững sờ tại chỗ nói: “Số di động của Quỷ Vương là bao nhiêu?”

Âu phục đại thúc hừ lạnh một tiếng, không để ý tới tôi. Tôi cắn răng vỗ bàn nói:

“Đại thúc, người tin tưởng con! Con chính là Lưu Minh Bố, người đem số di động của Quỷ Vương cho con, con không có khả năng thông qua di động là có thể giết chết hắn đi?”

Lời này tuyệt đối có lý, Âu phục đại thúc giúp tôi gọi điện cho Quỷ Vương. Sau khi kết nối, câu đầu tiên tôi nói chính là:

“Quỷ Vương, ngươi mau cùng bọn họ nói rõ một chút, ta là trong sạch, ta là Lưu Minh Bố chân chính, là Quỷ Nhãn hồi sinh ta!”

Ai ngờ đầu kia điện thoại lại truyền đến âm thanh khinh thường của Quỷ Vương, hắn nói:

“A Bố sớm tại ba ngày trước đã chết, nếu Quỷ Nhãn hồi sinh mà nói, tại sao lại có thể chênh lệch thời gian. Sức mạnh của Quỷ Nhãn là thiên địa vô song, không có khả năng để một người chết ba ngày sau mới hồi sinh, đến tột cùng ngươi là ai!”

“Quỷ Vương! Ngươi làm sao vậy?!”

Tôi hét lớn một tiếng, thiếu chút nữa liền chửi má nó, nhưng tôi không dám mắng, bởi vì lão tổ tông của tôi là con của Quỷ Vương, nếu là tôi mắng Quỷ Vương, vậy chính là tôi tự mắng mười tám đời tổ tông của tôi.

Lúc ở chỗ của Quỷ Vương, hết thảy đều nói rất tốt, nhưng tới nơi này, hết thảy đều thay đổi, chẳng lẽ đây là quỷ kế của Quỷ Vương sao?

Âu phục đại thúc lạnh như băng nhìn tôi nói:

“Rơi vào trong tay của ngươi, ta không có lời nào để nói, động thủ đi, lão tử phục dịch bộ đội đặc chủng đã bao nhiêu năm, đầu rơi mất cũng chỉ là vết sẹo to bằng cái chén!”

Tôi rất là mất mát, tôi choáng váng ngồi ở trêи sô pha, tôi thật sự choáng váng, hết thảy tới đột nhiên như thế, tôi nên làm cái gì bây giờ?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv