Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 251: Đại vu sư Tất Lặc Cách



Nhị gia nói: “Lúc đó ta còn không biết đây là ý gì, Ô Lực Hi Hữu liền tháo dây lưng, cởi áo của mình, quay về những con sói hoang gầm rú liên tục, loại tiếng gào không phải gào thét, mà giống như là giao lưu.”

“Sau đó thì sao?” Chú trung niên cũng không nhịn được hỏi một câu.

“Sau đó Ô Lực Hi Hữu đem bánh và bơ trà ném cho ta, chính hắn thì lại nằm trêи đất, bị những kia sói hoang ăn sống. Những con sói hoang kia nhai cơ thịt Ô Lực Hi Hữu, cái thanh âm đó để cho ta đến mấy năm đều trắng đêm khó ngủ. Chờ sau khi sói hoang ăn sạch sẽ Ô Lực Hi Hữu, ta mới phát hiện, một tráng hán như Ô Lực Hi Hữu lại bị này ba con sói đói ăn không thừa cái gì, chỉ có một bộ xương cốt.

Nhị gia nói đến đây, tôi vội vàng hỏi: “Trái tim cùng đại não của Ô Lực Hi Hữu thì sao? Cũng bị ăn sạch rồi hả?”

“Đại não không có bị ăn, bởi vì xương cốt Ô Lực Hi Hữu không có chịu ảnh hưởng đến, hơn nữa những sói hoang kia tựa hồ cũng không có ý định hủy hoại xương cốt Ô Lực Hi Hữu, nên đại não vẫn bảo tồn hoàn hảo, nhưng nội tạng toàn bộ bị ăn mất, có thể nói, trêи cả người hắn ngoại trừ đại não, còn lại đều bị ăn chỉ còn xương trắng toát.”

“Ta khϊế͙p͙ sợ đồng thời cũng bị cách liều mình cứu người của Ô Lực Hi Hữu làm cảm động, liền vội vàng ăn chút bánh, uống vào mấy ngụm bơ trà, đợi sau khi thân thể khôi phục thể lực, ta liền ôm hài cốt hắn hướng về phía Nam thảo nguyên chạy đi, đại khái hơn nửa canh giờ rốt cục thấy được một hẻm núi lớn, sau khi đem hài cốt Ô Lực Hi Hữu ném đi, ta ngồi ở bên cạnh hẻm núi, dựa vào lương khô Ô Lực Hi Hữu cho ta, cố gắng ngồi đợi ba ngày, đương nhiên, trong lúc ta thể lực còn tốt, cũng đi săn vài con thỏ.”

Tô Trinh thăm dò hỏi: “Sau ba ngày, Ô Lực Hi Hữu trở về sao?”

Nhị gia chưa nói, chỉ trước tiên gật gật đầu, nhưng chính là cái động tác gật đầu này để toàn bộ người trêи xe đều sững sờ tại chỗ.

Thịt trêи người bị ăn hết sạch rồi, liền ngay cả trái tim đều bị mất đi, ngũ tạng lục phủ bị ăn sạch sành sanh, chỉ còn lại một bộ khung xương, cuối cùng là làm sao phục sinh?

Nhị gia nói: “Lúc Ô Lực Hi Hữu từ trong hẻm núi bò đi ra, rất lạc quan hỏi ta, hắn nói bằng hữu ngươi từ ở đâu đến? Nhìn ngươi mặc quần áo như là người Hán đi. Hắn dĩ nhiên không chút nào đề cập đến chuyện cứu ta. Tựa hồ xem chuyện này hoàn toàn không là chuyện to tát gì. Ta rất cảm kϊƈɦ hỏi tên của hắn, cùng với địa chỉ, hắn nói hắn nuôi dê bò không nhiều lắm, xung quanh đây cỏ xanh lại đầy đủ nên không tiếp tục di chuyển đại quy mô, đã sinh hoạt ở đây mấy chục năm.”

“Nhị gia, vậy ý của người chính là nói chúng ta đi tới Bắc Cương tìm Ô Lực Hi Hữu, hỏi hắn một chút cái bí mật khởi tử hoàn sinh sao?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

Nhị gia lắc đầu nói: “Cái này cũng không cần hỏi, ta theo Ô Lực Hi Hữu cùng nhau sinh sống hơn một tháng, đi theo hắn học tập cưỡi ngựa, cung tên, người này thuật cưỡi ngựa tuyệt vời, hơn nữa tựa hồ có thể cùng lão Mã câu thông, ở cuối cùng lúc rời đi, ta không nhịn được hỏi hắn, tại sao ta để hắn hài cốt ném tới trong hạp cốc, là hắn có thể phục sinh”

Nói đến vị trí then chốt, mọi người đều ngừng thở lại rồi, mỗi người đều nhìn Nhị gia chằm chằm, mắt cũng không chớp.

Chuyện phía sau, Nhị gia tinh tế thuật lại một lần, mọi người xem như là đã minh bạch ngọn nguồn.

Ô Lực Hi Hữu đối với Nhị gia nói: “Đó là bí mật của thảo nguyên, là đồ vật một đời Đại vu sư lưu lại, bên trong vật kia tràn đầy sức mạnh thần bí, bao phủ toàn bộ hẻm núi, vừa mới bắt đầu ta cũng không biết, thời điểm con trai của ta đi chăn dê, bị kền kền mổ mù một con mắt, còn không có chạy về đến nhà đã bị chết ở trêи đường. Vốn ở thảo nguyên đại đa số đều là thiên táng, chính là đem người chết ném tới gò đất cao, hoặc là cây cỏ sườn núi, để những Hùng Ưng, kền kền đến ăn sạch thi thể, cứ như vậy, thi thể coi như là thăng thiên. Bất quá ta sẽ không tiện nghi cho những kền kền kia, ta để cho thi thể nhi tử ta ném tới trong hạp cốc, sau đó ngươi đoán sao?”

Nhị gia liền hỏi Ô Lực Hi Hữu, nói: “Con trai của ngươi cũng không bị thương chút nào trở về?”

Ô Lực Hi Hữu lúc đó an vị ở trong lều, ngồi xếp bằng ở trước bàn nhỏ, vỗ bàn một cái nói:

“Đúng! Buổi tối chó săn ở ngoài bãi nhốt cừu sủa lên không ngừng, ta vừa mới đứng dậy, lều vải đã bị xốc lên rồi, ta thấy con trai của ta một sát na suýt chút nữa bị hù chết, còn tưởng rằng là quỷ”

Nhị gia không lên tiếng, Ô Lực Hi Hữu ngồi xếp bằng tại chỗ nói tiếp: “Sau đó ta đi hẻm núi một chuyến, phát hiện trong hạp cốc có một con đường rắc rối phức tạp, ở nơi sâu xa có một tế đàn, trêи tế đàn có khắc chữ, ta đọc một lần mới biết đó là chỗ một đời Đại vu sư Tất Lặc Cách chôn xương.”

Tất Lặc Cách tôi biết, nghĩa là trí giả, như rất nhiều người trêи thảo nguyên gọi Ba Đặc Ngươi vậy, Ba Đặc Ngươi ý là anh hùng,

Nói đến chỗ này, Nhị gia khôi phục biểu hiện, nói với chúng tôi:

“Ngày rời đi, ta cũng đi cái hẻm núi kia một chuyến, con đường trong hẻm núi xác thực rắc rối phức tạp, nghiêm ngặt mà nói, căn bản cũng không có con đường, cánh tay của ta cùng cổ chân bị cắt ra vô số vết thương, sau đó ta liền cầm loan đao trong tay, một đường vượt chông gai đi về phía trước, ta phát hiện vết thương của mình khép lại rất nhanh, hơn nữa khi ta quay trở về, những dây leo cành lá rõ ràng bị ta chém đứt chẳng biết vì sao phục hồi như cũ”

“Nhị gia, vậy ngươi tìm tới cái tế đàn kia sao?” Tôi hỏi.

Nhị gia lắc đầu nói: “Không có, hẻm núi rất lớn, mà ta cũng hầu như đi toàn bộ hẻm núi, trước sau không tìm được vị trí tế đàn, có lẽ bên trong thật có một loại sức mạnh thần bí”

Điểm này tôi tin tưởng, không nói những cái khác, ở trêи 30 vĩ độ Bắc có rất nhiều sức mạnh thần bí quỷ dị, dã nhân Thần Nông Giá, Tam giác quỷ, miếu hồ Phàn Dương, Kim Tự Tháp Ai Cập, đều là nằm ở 30 vĩ độ Bắc

“Nhị gia, ý của ngươi chính là nói, chúng ta đi tìm cái hẻm núi kia, tìm được cỗ sức mạnh thần bí, sau đó ta sẽ cùng Hỏa Vân Thương quyết đấu, có thể đứng ở thế bất bại, cũng có thể Bất Tử Bất Diệt?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

Nhị gia ừ một tiếng nói: “Ta cảm thấy nếu như có thể thu được sức mạnh thần bí Đại vu sư Tất Lặc Cách để lại trước khi chết, ngươi nhất định có thể thành tựu một loại khác bất tử bất diệt.

Ta cười nhạt cười, nói: “Cái gì Bất Tử Bất Diệt a, căn bản là chuyện không có khả năng, Lão Tổ thể chất siêu nhiên, siêu thoát thế gian, cuối cùng vẫn chôn xương ở đỉnh Thiên Sơn như thường, ta là không tin cái gì bất tử bất diệt”

Bầu không khí yên tĩnh, tất cả mọi người không lên tiếng, cuối cùng Nhị gia thở dài nói:

“A Bố, ngươi vẫn là không hiểu a, Lão Tổ đem Thiết Tâm cho ngươi, cũng là tinh túy trêи người hắn, sau khi cho ngươi vật ấy, Lão Tổ trêи ý nghĩa không còn là Bất Tử Bất Diệt rồi. Cho nên hắn mới chết trêи Thiên Sơn.”

Tôi khϊế͙p͙ sợ, bỗng nhiên lại cảm thất mình thật đáng tội, tôi nghĩ Lão Tổ ở vách núi nói với tôi, hắn đã từng dùng danh nghĩa Đốt Tâm hành giả trước tiên cho tôi ma tâm, sau đó lại cho tôi Thiết Tâm, có lẽ hắn biết tôi không khống chế được Quỷ Nhãn nên dùng ma tâm đến khống chế, nhưng lại sợ ma tâm uy lực quá lớn, để cho tôi nhất niệm thành Ma, không cách nào cứu chữa, lấy cuối cùng lại cho tôi Thiết Tâm, cân bằng sức mạnh thân thể của tôi

Chú trung niên nói: “Nhị gia, cái hẻm núi Bắc Cương kia còn có thể tìm tới sao?”

Nhị gia gật đầu nói: “Ta nhớ được cái khu vực kia, nếu như đi chúng ta trước tiên có thể tìm tới Ô Lực Hi Hữu, sau đó để cho Ô Lực Hi Hữu dẫn đường giúp chúng ta tìm kiếm, chúng ta nói rõ ý đồ đến, là vì diệt trừ Hỏa Vân Thương mới tìm bí thuật cỡ này, nói vậy Ô Lực Hi Hữu cũng sẽ giúp chúng ta, hắn là một người tốt”

Mọi người đều gật gật đầu, tạm thời đem cái phương án này gác lại đ một bên, ta hỏi Tô Trinh: “Ngươi nói phương pháp là gì?”

Tô Trinh nói: “Trở về Thiên Sơn, tìm lão Lạt Ma, hỏi hắn Thiên diễn đồ, tranh thủ thời gian nghiên cứu nội dung bên trong Thiên diễn đồ, nếu như có thể nghiên cứu triệt để là có thể sở hữu quỷ thần chi uy, đối phó một cái Hỏa Vân Thương không vấn đề.

Chú trung niên nói: “Vậy còn suy nghĩ gì à? Khẳng định đi Thiên Sơn rồi!”

Tô Trinh còn nói: “Bất quá phương pháp này cùng cách của Nhị gia so sánh, có chút may rủi hơn, bởi vì thiên diễn đồ cần cực cao ngộ tính mới có thể xem hiểu, bên trong ẩn chưa thiên địa càn khôn, hồng vũ tinh thần, người bình thường xem không hiểu, nhất định phải ngộ tính cực cao mới có thể”

Lúc nói lời này, Tô Trinh nhìn tôi một cái, sau đó lúng túng vội vàng đem ánh mắt chuyển đến nơi khác,

Tôi cười ha ha nói: “Không có gì, sự thực chính là như vậy, con người của ta quá ngốc, ngộ tính quá kém, thiên diễn đồ chính là đưa tới trêи tay ta phỏng chừng ta xem cũng không hiểu”

Tôi tiêu sái chọc mọi người trêи xe bật cười, Tô Trinh nói: “Không bằng chúng ta liền lựa chọn phương pháp của Nhị gia, trước khi Hỏa Vân Thương phát hiện nhanh chạy tới Bắc Cương tìm kiếm tế đàn”

Lúc này Thủy Tinh hài cốt còn ở bên cạnh tôi, tôi hỏi: “Xử trí nó như thế nào?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv