Y là đế vương, là kẻ nắm trong tay quyền sinh quyền sát, nếu y muốn ai được sống, người đó buộc phải sống, nếu y muốn ai chết, người kia buộc phải chết, chẳng có ai có thể làm trái lệnh y. Y có một cuộc sống sung sướng giữa chốn trần gian đầy đau khổ này, cơm áo không cần phải lo, quanh thân bóng hồng chẳng bao giờ thiếu, bên trên y chỉ có trời, bên dưới y lại có hàng vạn hàng ngàn sinh linh lớn nhỏ, có cả người dân lẫn các thần tử quyền cao chức trọng, có kẻ có tội lại có người vô tội. Chung quanh y chưa bao giờ thiếu đi sự huyên náo và ồn ào, không thiếu những lời ca tụng y, cũng không thiếu người chăm lo đến cuộc sống của y, ấy vậy mà vì sao y vẫn cảm thấy cuộc đời này cô tịch đến thế.
Ngày hôm đó y tự mình tiếp đón đoàn sứ giả Khiết Đan để thể hiện sự tôn trọng, mến khách, cũng như làm tốt đẹp thêm mối quan hệ bang giao giữa hai nước, trong buổi yến tiệc thết đãi tẩy trần, y ngồi bên cạnh hắn – chàng Vương tử Khiết Đan được người người kính ngưỡng, mà có lẽ chính từ lúc ấy đã nhen nhóm lên một ngọn lửa của tình yêu trong trái tim chàng vương tử trẻ tuổi. Nằm dưới thân thể hắn, tiếp nhận hắn, bị hắn chiếm đoạt, y lại hận hắn, hận hắn đến cùng cực, sự nhục nhã này y hẳn sẽ chẳng bao giờ có thể quên được, ấy mà bởi một lời thốt ra từ miệng hắn trong vô thức “Tranh Nhi” y thấy lòng mình bỗng chống mềm ra. Rồi chuyện tình của họ sẽ đi về đâu? Mời các bạn cùng theo dõi truyện.
Bình luận truyện