Bà cụ thật sự rất tức giận, mẹ kiếp, tên Tô Hoài Dương này thật đúng là quỷ tinh, còn lừa gạt không nổi nó!
Vì vậy, bà ta đành phải nghiêm mặt nói: "Ngày kia tôi sẽ mở tiệc ở nhà họ Giang chiêu đãi tất cả các nhân vật nổi tiếng, đối ngoại tuyên bố chính thức chuyện này!"
Bà cụ nghĩ vô cùng tốt, mượn cơ hội này có thể làm cho người ngoài biết rõ bây giờ nhà họ Giang ôm đùi lớn rồi, cũng có thể khiến cho nhà họ Vương kiêng kị nữa!
Sau khi bà cụ Giang tuyên bố xong, vẻ mặt người nhà họ Giang đều khó coi.
Nhất là Giang Minh Nguyên vừa quỳ trên mặt đất, dập đầu học chó sủa, trong lòng anh ta tức giận muốn chết đi được.
Lúc này Vương Văn Hùng thấy nhiệm vụ của mình đã hoàn thành bèn cáo từ rời khỏi tập đoàn Giang Thị.
Giang Ngọc Hằng muốn ở lại xử lý công việc hợp tác với tập đoàn Ánh Dương nên một mình Tô Hoài Dương rời đi tập đoàn Giang Thị, đánh xe đến khách sạn kết hôn của người anh em tốt.
Người anh em tốt Trần Thiên Hậu của anh đặt khách sạn Sinh Đôi ở phía Tây của Hạ Thành để cử hành hôn lễ.
Trên đường đi đến khách sạn, Tô Hoài Dương đã viết một tấm séc trị giá sáu mươi triệu chi phiếu bỏ vào bên trong phong bì đã chuẩn bị từ trước, một lát nữa sẽ đưa cho anh ta.
Vừa đến nơi, Tô Hoài Dương đã nhìn thấy Trần Thiên Hậu đang mặc một bộ âu phục, đứng ở của khách sạn tiếp khách.
Trần Thiên Hậu vừa thấy Tô Hoài Dương đến bền vội vàng chạy tới, hơi phàn nàn nói: "Ôi chao, sao tên nhóc nhà anh giờ mới đến? Nếu không phải chờ anh tôi đã khai tiệc rồi!"
Tô Hoài Dương xấu hổ nói: "Xin lỗi người anh em, chỗ bà xã có việc nên đến trễ"
Trần Thiên Hậu biết rõ Tô Hoài Dương ở rể, cuộc sống của anh cũng khá giả nên không hề truy vấn chuyện đến trễ, chỉ tùy ý hỏi: "Trong khoảng thời gian này anh sống như thế nào?"
Tô Hoài Dương nhìn bộ dạng hồng hào bây giờ của Trần Thiên Hậu vừa cười vừa nói: "Tạm được! Dù sao cũng không thoải mái như cậu được."
Trần Thiên Hậu xua tay, thở dài nói: "Thoải mái cái gì! Cưới một người vợ phá sản, kiếm được bao nhiêu tiền đầu tiêu hết"