Bên ngoài ngân hàng Hạ Thành. Hàng nghìn người đàn ông to lớn mặc đồ đen đứng ở bên ngoài, xếp thành hai hàng.
Nhiều người đi đường xôn xao vây quanh tới đây, muốn biết nơi đây đang xảy ra chuyện gì.
Nhưng đệ tử Long Môn được Trần Vũ gọi tới thật sự quá nhiều, vây kín ngoài cửa ngân hàng, ai cũng không thể nhìn thấy bên trong rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Khi Tô Hoài Dương ôm Giang Ngọc Hằng bước ra ngoài, tất cả những người đàn ông mặc đồ đen đều cúi đầu, vô cùng cung kính hô to: “Xin chào Long chủ”
Tô Hoài Dương gật đầu: “Các anh vất vả rồi.
Mặc dù Long Môn được thành lập ở nước ngoài, nhưng gần đây cũng đã đem thế lực hướng tới trong nước phát triển.
Cho nên đây cũng là nguyên nhân Trần Vũ có thể huy động hơn hàng ngàn đệ tử của Long Môn tới đây trong | thời gian ngắn.
Lúc này, những người đi đừng bị ngăn ở bên ngoài đều xôn xao lấy điện thoại ra chụp hình quay phim.
Sau đó, một chiếc Rolls Royce Phantom phiên bản màu vàng lái tới trước mặt Tô Hoài Dương, anh lập tức ôm Giang Ngọc Hằng lên xe, mở miệng nói: “Đi bệnh viện.”
Lúc này người đi đường xung quanh đã sôi trào. “Người này rốt cuộc là ai? Cũng thật quá ngầu đi, Mấy ngàn người đều là thuộc hạ của anh ta.” | “Còn có cả chiếc Rolls Royce Phantom phiên bản màu vàng nữa, tiểu hoàng tử của Dubai cũng chỉ được có một chiếc mà thôi.”
"Ngầu quá đi, Hạ Thành chúng ta từ lúc nào xuất hiện nhân vật lớn như vậy nhỉ?”
“Còn ngây ra đó làm gì, tranh thủ thời gian chụp ảnh lưu niệm đi, tôi muốn đăng lên trang cá nhân và Facebook, để cho tất cả mọi người đều biết”
Điều đáng tiếc là bởi vì bị đệ tử Long Môn ngăn ở bên ngoài, cho nên mọi người chỉ có thể chụp được bóng lưng của Tô Hoài Dương khi ôm Giang Ngọc Hằng bước lên xe.
Nhưng mặc dù là như vậy, tất cả những điều này cũng đã đủ khiến con người ta hưng phấn rồi. Bọn họ đồng loạt đăng bức ảnh lên trang cá nhân và Facebook của mình, còn có tik tok clip ngắn nữa.
Tiêu đề đều cùng chung một câu chuyện, đều liên quan đến các câu từ như Long chủ thần bí, chiếc Rolls Royce Phantom phiên bản màu vàng, cực phẩm mỹ nữ vân vân.
Rất nhanh, những hình ảnh và video này liền trở thành đề tài hot, được người xôn xao nháo nhào đưa tin. Mà ngay cả đài truyền hình cũng theo phong trào đăng lại các đoạn video ngắn và hình ảnh hot nhất. Lúc này, trong biệt thự của nhà họ Giang. Bà cụ đang ngồi trên ghế nằm, hai anh em Giang Minh Nguyên và Vương Tài thì đang đứng chờ ở một bên. Tin tức về Long chủ thần bí rất nhanh được lan truyền đi, nhà họ Giang cũng đã nhận được tin này.
Bà cụ nhìn bóng lưng của người đàn ông trong bức ảnh, trong lòng không khỏi nghi hoặc nói: “Long chủ là ai vậy? Tại sao trước đây chưa từng nghe nói qua?”
Giang Minh Nguyên cau mày nói: “Sao tôi nhìn bóng lưng người này có chút quen mắt nhỉ, mọi người nhìn xem anh ta có giống với Tô Hoài Dương không?”
Giang Trúc Nhi bĩu môi nói: “Làm sao có thể là Tô Hoài Dương cái tên phế vật kia được, anh ta ngay cả một chiếc xe điện còn chưa chắc có thể mua được, huống chi là phiên bản màu vàng của Rolls Royce?”
Bà cụ thầm nghĩ cũng đúng, bèn nói: “Mặc kệ cậu ta là ai, vị Long chủ thần bí này đến Hạ Thành, nói không chừng sẽ khiển Hạ Thành thay đổi đây”
Con ngươi Giang Minh Nguyên đảo quanh một vòng nói: “Bà nội, bà nói nếu như chúng ta có thể quen biết được vị Long chủ thần bí này, đi theo cạnh anh ta, nhà họ Giang chúng ta còn không phải sẽ lên như diều gặp gió sao?”
Bà cụ sùng kính nói: “Nếu có thể đi theo cạnh Long chủ thần bí này, nhà họ Giang tất nhiên sẽ được phát đạt, điều đáng tiếc chính là những nhân vật lớn này không có khả năng để mắt đến nhà họ Giang chúng ta”
Giang Minh Nguyên lòng thầm nghĩ cũng đúng, nên cũng không nói gì nữa. Bà cụ nhìn sang Giang Trúc Nhi và Vương Tài ở bên cạnh. “Trúc Nhi, Tuấn Kiệt, hôn lễ của các cháu bố trí đến đâu rồi?”
Giang Trúc Nhi ngoan ngoãn nói: “Bà nội, Tuấn Kiệt đều đã chuẩn bị xong rồi. Hôn lễ sẽ được tổ chức vào buổi sảng mười một giờ ngày mai”
Vương Tài cũng khẽ cười nói: “Cháu đã đến công ty đám cưới đặt hai mươi chiếc Maserati làm đội đón dâu, còn chuẩn bị một bộ áo cưới với giá một tỷ, một chiếc nhẫn cưới ba tỷ. Cũng có rất nhiều truyền thông phóng viên quen biết của cháu tới tham dự, đến lúc đó dựa thế làm một đợt tuyên truyền, làm người dân trên khắp thành phố sẽ nhìn hai gia đình chúng ta với cặp mắt khác xưa”
Bà cụ hài lòng mỉm cười: “Vẫn là Tuấn Kiệt làm nên chuyện, sau khi hai nhà họ Giang và nhà họ Vương chúng ta kết thành thông gia, nhất định phải cùng nhau hợp tác nhiều hơn, hai bên cùng nhau hưởng lợi”.
| Vương Tài gật đầu nói: “Bà nội hãy yên tâm, ba cháu đã nói rồi, đợi khi hôn lễ kết thúc, hai nhà chúng ta nhất định sẽ tìm thêm cơ hội hợp tác lâu dài với nhà họ Giang”
Bà cụ hưng phấn vỗ tay không ngừng: “Thật tốt quá, hiện tại kinh tế nhà họ Giang không có khởi sắc, nếu ba cháu bằng lòng giúp đỡ thì còn gì bằng
Giờ phút này đây, Tô Hoài Dương đang ở trong bệnh viện, chăm sóc cho người vợ vừa mới tỉnh dậy.
Khi Giang Ngọc Hằng nhìn thấy Tô Hoài Dương, trái tim mới được thả lỏng, nghẹn ngào nói: “Tô Hoài Dương, cảm ơn anh, lần này là nhờ có anh, nếu không...
Tô Hoài Dương nhìn thấy Giang Ngọc Hằng sắp khóc đến nơi, vội vàng dịu giọng nói: “Vợ à, giữa anh và em còn khách sáo như vậy làm cái gì? Cũng may lần này em không sao, nếu không dù anh có chết trăm lần cũng khó mà | thoái thác sai lầm này”.
Giang Ngọc Hằng cảm động gật đầu, nắm lấy tay Tô Hoài Dương, nghiêm túc nói: “Anh có thể trở về thật sự là quá tốt rồi, hai mẹ con cô nhi quả mẫu cũng có được chỗ dựa. Nếu không, không biết sẽ phải chịu bao nhiêu lời sỉ nhục”.
Nói xong, Giang Ngọc Hằng chân thành nói: “Em không cầu anh có tiền có thế, chỉ cần anh luôn có thể ở bên hai mẹ con em là tốt rồi”.
Tô Hoài Dương nghiêm túc nói: “Vợ à, em hãy yên tâm, lần này anh trở về sẽ không bao giờ rời xa em và Thiên An nữa. Anh sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ em và cho hai người một cuộc sống hạnh phúc”
Nói xong, Tô Hoài Dương lại nói: “Đúng rồi vợ à, lát nữa anh sẽ đưa em về nhà nghỉ ngơi, mười một giờ trưa mai anh có chuẩn bị một lễ cưới cho em”
“Lễ cưới?” Giang Ngọc Hằng nghe nói như thế, vội vàng hỏi: “Anh đã chuẩn bị đám cưới của hai chúng ta rồi ư?”.
Tô Hoài Dương gật đầu: "Đúng vậy, năm năm trước anh không thể tổ chức cho em một lễ đám cưới, ngày mai anh sẽ bồi thường gấp đôi cho em”
Giang Ngọc Hằng vội vàng nói: “Trời ạ, anh có tấm lòng này là được rồi, không cần tốn tiền như vậy đâu, dù là một lễ cưới đơn giản cũng phải tốn đến mấy trăm triệu đấy?”
Tô Hoài Dương khẽ mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ, vợ à lễ cưới mà anh chuẩn bị cho em đâu chỉ có mấy trăm | triệu, ít nhất cũng phải mấy chục tỷ hơn đấy.
Nhưng anh sẽ không nói ra những lời này, chỉ là mỉm cười nói: "Thực ra cũng không tốn bao nhiêu tiền, chủ yếu chính là một phần tâm ý, đến lúc đó em đừng cười chê là tốt rồi.”
Giang Ngọc Hằng có chút ngượng ngùng nói: “Làm sao có thể chế được, cảm ơn anh, Tô Hoài Dương”