Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách vãng lai. Chỉ có tấm biển hiệu của tiêm cầm đồ Hồng Phát là vẫn còn lắc lư trong gió đêm lạnh lẽo. Lúc này, trên đường phố không một bóng người, thế mà hiệu cầm đồ Hồng Phát không những chưa đóng cửa mà bên trong vẫn để đèn sáng trưng. Lão Triều Phụng thường ngày trông có vẻ bệnh hoạn, yếu ớt, nhưng lúc này tinh thần vô cùng hăm hở, hai mắt mở to nhìn không chớp ra phía ngoài cửa...
Tiếng vó ngựa mỗi lúc một gần. Trong đêm khuya tĩnh mịch giữa hoang sơn mà nghe tiếng vó ngựa giống những hồi trống đánh vào lòng mọi người. Những người trong tiêu cục từ lâu đã nghe danh của Hoàn Phong Thập Bát Kỳ, mọi người đều khiếp sợ, nhưng lại vừa hiếu kỳ. Tất cả đều toát mồ hôi, đứng căng mắt nhìn không chớp về phía có tiếng vó ngựa. Tiếng vó ngựa đến từ đường núi phía Tây Nam, cũng chính là con đường mà xe tiêu hướng đến.
Truyện là hành trình phiêu bạt giang hồ của hai người Liễu Nguyên và Long Bá Đào, chốn giang hồ xưa nay vẫn được coi là nơi nhiều hiểm nguy chực chờ, nơi mà lòng người khó dò nhưng đôi khi có đánh nhau mới biết được đâu là bằng hữu.Cùng dõi theo hành trình áp tiêu đầy bất ngờ của họ nhé, hãy bước vào thế giới truyện kiếm hiệp thú vị này.
Bình luận truyện