Bạn đang đọc truyện Chẳng Tìm Thấy Người của tác giả Bất Dạ. “Dung tục.” Anh không khỏi bật thốt mắng, âm thanh vang vọng trong mũ bảo hiểm.
Người dung tục không phải là kẻ tự xưng là “Súng Thần Công Ngây Thơ” mà là chính bản thân anh – kẻ luôn hùa theo sự dung tục của y. Cơ mà tay đó thú vị thực sự, anh không kìm được bật cười, quả đúng là một tay thần kinh chuyên tấu hài.
Lúc anh dừng xe máy ở bên ngoài tòa án thì nhìn thấy ba người ngồi thành một hàng ngang ở cửa, hai nam một nữ, cả đám đều mặc đồ lòe loẹt, người tóc vàng tóc đỏ, rồi còn highlight trắng xanh. Trong biển người công sở ăn mặc chỉnh tề, bọn họ trông cực kỳ quái gở xốn mắt.
Tháng 7 cô hồn, A Di Đà Phật. Trần Hải Thiên thầm nói trong lòng, đi đến chỗ bọn họ.
Bạn có thể đọc thêm các tác phẩm khác của Bất Dạ như: Bất Dạ Thành hay Thu Vũ Vi Lương (Mưa Thu Chớm Lạnh).
Bình luận truyện