Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Nhân Của Ta của tác giả Y Nhân Khuê Khuê. Mới sáng sớm mà Quảng Bình vương phủ đã gà bay chó chạy, thiên môn mở ra, đám thân vệ tay cầm đao, trước cửa có mấy cái mui xe ngựa, thị nữ, sai vặt ra ra vào vào, còn ôm không ít trân phẩm.
Đường lớn đã mở, có người nhà quê mới đến tò mò trong lòng, dừng chân lại nhìn nhưng bị khách sáo mời đi. Mà người địa phương chỉ cần ngang qua là đã sáng tỏ – – "Chắn chắn là Trường Nhạc quận chúa lại làm loạn rồi."
Bên trong phủ, thiếu nữ áo tím đi ngang qua nhà thủy tạ, trước mặt sau lưng vô số thị nữ vây quanh. Nàng ta lại đi rất nhanh, đi đi lại lại cực kì tao nhã. Mỗi một bước, đều như giẫm trên mây. Tiếng ngọc bội leng keng chạm vào nhau, trong trẻo mà không loạn.
Nàng ta có dung mạo xuất chúng, ánh mặt trời chiếu xuống, nàng là núi tuyết trắng cao cao lấp lánh, sáng sủa rạng ngời, trong vắt và rực rỡ.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Sao Địch Nổi Sắc Đẹp Tuyệt Trần hay Ngừng Nhớ Về Em của cùng tác giả.
Bình luận truyện