Chạm phải một ánh mắt của người, con tim ai nôn nao xao xuyến. Nỗi nhớ nhung dâng lên trong tim, tròn trịa và dịu dàng. Một nụ cười khiến lòng ai bồn chồn khó tả. Một giấc mộng vang lên những ngọt ngào. Tiếng đàn ai bay bay trong chiều gió. Lời hát ai đung đưa dưới vòm trời. Một phút giây lầm lỡ khiến lòng này nhớ nhung vô hạn. Nếu như chỉ là một giấc mơ, hy vọng vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại. Không phải quên đi những ngọt ngào, không phải cố gắng hình dung ký ức. Nếu như chỉ là một bản tình ca, hy vọng bài hát này chính là vĩnh cửu. Để không phải mong mỏi giọng nói của ai. Yêu, đây gọi là tình yêu. Một hồi nhớ thương, một hồi lưu luyến. Mong mỏi đợi chờ người, đợi trái tim của người. Về đây...
Nàng gặp họ, những nam nhân tựa như ánh nắng rạng rỡ của mặt trời. Họ đối với nàng chính là yêu thương vô hạn, là hạnh phúc ngọt ngào. Nàng không thể nào quên đi những giây phút vui vẻ cùng họ trò chuyện, không thể nào quên được từng ánh mắt của họ. Cái này chính là tương tư? Vui vui vẻ vẻ, hạnh phúc dài lâu. Nàng ước cả đời này đều có thể cùng họ vẽ nên những câu chuyện cổ tích, phác họa ra bức tranh cả đời bình an.
Bình luận truyện