Khâu Phong có thể chịu được cảm giác khó chịu của cái áo ướt sũng mồ hôi dính trên người, cũng chịu được chủ nhà trọ cứ năm ba lần lại kiếm cớ qua đây nhìn ngắm quanh quẩn một cách kì quặc, nhưng cậu lại không thể chịu nổi một nơi mà ánh mắt có thể nhìn thấy lại có bụi bặm chồng chất được. Và thế là cậu bắt đầu công việc quét dọn căn phòng mới của mình. Tưởng chừng có lúc cậu thiếp đi trên bàn máy tính, ấy vậy mang một tiếng động lớn vang lên khiến cho cậu choàng tỉnh dậy, cảm giác như suýt nữa cả linh hồn cũng bị lôi đi mất, cũng chính từ đầu cậu bắt đầu nhận thấy những hiện tượng kì lạ bằng một cách nào đó vẫn luôn xảy ra trong căn phòng này.
Hai đứa trẻ, hai người mẹ, vậy mà cuộc sống và số mệnh lại khác nhau đến thế. Một người thì xem đứa con mình rứt ruột đẻ ra như ma quỷ, tránh con như tránh tà, chỉ hận không thể giết chết nó. Một người thì xem con mình là tất cả, vì thế nên khi mất đi con thì trở nên điên loạn, làm cô hồn dã quỷ lang thang vương vấn chốn nhân gian để tìm lại máu mủ ruột thân sinh của mình. Kết quả cuối cùng sẽ ra sao đây? “Cho dù bươm bướm có xinh đẹp hơn nữa, thì có thể bay cao thêm được bao nhiêu?” Mời các bạn cùng theo dõi truyện.
Bình luận truyện