Yêu và chiếm hữu là hai khái niệm mà những người yêu nhau họ dường như không hiểu được. Mạc Tử Quân là ông trùm kinh tế dù tuổi còn rất trẻ nhưng lại đem lòng yêu mến cô gái có đôi mắt trong sáng kia.
Hai năm trước tình cờ gặp Dạ Tuyết Liên anh đem lòng yêu mến và quyết chiếm hữu cô bằng mọi cách. Anh uy hiếp bố mẹ cô buộc cô phải theo anh nếu không muốn công ty phá sản và ba cô phải ngồi tù. Trong năm đầu tiên, sợ hãi có tuyệt vọng có, mờ mịt có oán hận cũng đó nhưng giờ đây thì chỉ còn lại sự lạnh nhạt.Tình yêu là thứ mà con người không thể miễn cưỡng chiếm hữu nó. Anh đã vô tình đánh mất đi những dư vị của tình yêu. Dù anh có đối xử tốt với cô nhưng anh vẫn không chiếm được trái tim người con gái đó.
Bữa sáng định mệnh kia đã giúp cô tìm ra lối thoát cho bản thân sau hai năm bị giam cầm. Thoát khỏi trần gian thoát khỏi cuộc sống ngục tù kia khiến Tuyết Liên thanh thản, thấy mình lơ lửng trên không trung cô biết là mình đã chết, đã thoát khỏi Mạc Tử Ngôn nhưng khi nhìn thấy gương mặt của anh tuyệt vọng, khóe môi run run, Hành động tiếp theo của Mạc Tử Ngôn khiến cô bất ngờ. Anh chậm rãi rút con dao mà cô đã dùng để tự sát kia. đâm thẳng vào trí tim của mình. Cô không hiểu nổi tại sao anh lại cố chấp như vậy đến khi chết cũng không buông tha cô. Liệu tình yêu sự cố chấp của anh có làm cho Tuyết Liên chấp nhận anh không? Nếu được cứu sống thì sự hy sinh tính mạng của mình có giúp cuộc tình mà anh nuôi dưỡng bao lâu nay có bước ngoặc khác không?
Bình luận truyện