Bồ công anh - Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây…
Tình yêu có mong manh như bồ công anh? Những ký ức xưa cũ cứ lần lượt hiện về trong tâm trí người con gái anh yêu thương, tạo thành cơn sóng dữ bủa vây lấy em.
Những bông bồ công anh cứ lần lượt bay theo gió, cánh đồng này là sợi dây gắn kết duy nhất giữa hai ta. Hoa bồ công anh không chịu nổi gió lớn, phiêu bạt đi khắp nơi. Tình yêu của hai ta có mong manh như thế? Em là gió hay cô ấy là gió vô tình thổi bay bình yên của chúng ta? Xa nhau rồi, có lẽ em vẫn nhớ, liệu chúng ta còn gặp lại nhau không? Bồ công anh... Nơi gửi gắm lời nguyện ước. Nguyện ước của anh còn như ban đầu không? Bồ công anh phiêu diêu khắp mọi nơi có lẽ nó sẽ không bao giờ quay trở lại và cũng sẽ quên có người chờ đợi ở nơi đây...
Bình luận truyện