Ngày xửa ngày xưa, tại một thôn quê nọ, có một cô công chúa nhỏ đã được ra đời. Cô bé có nước da trắng mịn như bông, đôi mắt đen lánh, to và long lanh ướt nước cùng với hàng mi dài cong vút. Khuôn mặt đáng yêu vô đối, khi cười lộ ra hai lúm đồng tiền khiến ai cũng muốn nhào vào cắn một ngụm. Mập mạp trắng trẻo y như cục bông nhỏ, ai ai cũng yêu quý và muốn nâng niu trên tay mình.
Mẹ của bé yêu thương bé vô cùng, luôn dành cho bé những điều tốt lành nhất, vì người ba của bé có vấn đề về thần kinh nên bé không đón nhận được tình thương của cha. Gia đình bé rất nghèo, trong nhà không có gì đáng giá cả, mẹ bé phải đi làm lụng vất vả để có tiền mua sữa cho bé. Thường ngày mẹ phải dậy rất sớm để ra đồng hái rau để mang ra chợ bán, những ngày như vậy mẹ thường địu bé trên lưng vừa ru bé vừa mời khách.
Buổi trưa khi mẹ quay trở về, đặt bé lên giường và tiếp tục công việc của mình, quanh quẩn với việc bếp núc xong xuôi mẹ lại quay vào chơi với bé, nhìn bé cười khúc khích vui vẻ làm mẹ cũng rất hạnh phúc. Cuộc sống đơn giản và tràn ngập sự sum vầy, ấm áp. Và thời gian cứ thế trôi qua đi, bé Hương cũng dần lớn lên với sự nuôi nấng, bảo bọc của mẹ. Từ đó, những tình huống bất ngờ cũng xảy đến làm cho cuộc đời của bé xảo trộn vào mất đi vẻ giản dị.
Bình luận truyện